Thập Niên 80: Con Đường Nghịch Chuyển Tái Sinh

Chương 298: Không Hợp Tác



Phương Thiếu Hàn nghiêm túc nói: "Lần này thực sự cần em."

Cố Hiểu Thanh mỉa mai nhìn mình, chỉ vào mặt: "Anh chắc là tôi sao?"

"Đương nhiên."

"Các anh muốn gì? Nói thẳng đi, hai ta vòng vo thế này chẳng giải quyết được gì, chi bằng anh thẳng thắn một chút." Cố Hiểu Thanh không muốn vòng vo.

"Chúng tôi cần em đóng giả Ngụy Tử Nghiên."

Cố Hiểu Thanh tưởng mình nghe nhầm, không tin nổi chỉ vào mặt mình: "Anh điên rồi? Anh thấy hai chúng tôi có giống nhau không?"

Ngụy Tử Nghiên và Cố Hiểu Thanh hoàn toàn khác biệt. Vẻ đẹp yểu điệu của Ngụy Tử Nghiên cả trường đều biết, còn khuôn mặt này dù có mười năm nữa cũng không thể như thế.

Làm sao đóng giả được?

Hơn nữa, trời ơi, nếu cô đứng đầu danh sách đen, đối phương chắc chắn đã quá rõ mặt cô. Lẽ nào họ mù không nhận ra?

"Đúng, là em."

Phương Thiếu Hàn cũng đành chịu. Đáng lý có thể nhờ nữ cảnh sát giúp, nhưng đây là yêu cầu của Ngụy Tử Nghiên, nếu không cô ấy sẽ tự làm mồi nhử.

Cuối cùng Ngụy quân trưởng và Ngụy Hán Kiến phải nhượng bộ.

Đây là giai đoạn cuối, sắp giải quyết dứt điểm vụ án. Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật tỉnh đã vào cuộc, Công an tỉnh cũng xếp đây là án lớn cấp một.

Không thể để công toi.

"Cảnh sát các anh không có việc gì làm sao? Lần trước anh còn có hai nữ cảnh viên đi cùng, đó không phải là lúc phục vụ nhân dân sao? Sao lại cần một người bình thường như tôi?" Cố Hiểu Thanh không muốn châm chọc, nhưng vẫn buột miệng.

Cô thực sự không hiểu, chuyện này liên quan gì đến mình.

Một nữ sinh đại học đang tận hưởng cuộc sống tươi đẹp, tương lai rộng mở phía trước, sao phải đối mặt với hiểm nguy tính mạng thế này?

"Đây là yêu cầu của Ngụy Tử Nghiên?"

Cố Hiểu Thanh bực bội: "Yêu cầu của Ngụy Tử Nghiên? Cô ấy là cục trưởng công an tỉnh à?"

Đến lúc này còn giữ tính cách tiểu thư, câu nệ theo ý Ngụy Tử Nghiên, đúng là thế đạo nào.

"Ngụy Tử Nghiên có bệnh tim. Cô ấy nói nếu không phải em, thì sẽ tự mình làm mồi." Phương Thiếu Hàn không muốn ép Cố Hiểu Thanh. Anh biết yêu cầu này rất vô lý, bắt một người bình thường tham gia vụ án nguy hiểm.

Nhưng thái độ của Ngụy Tử Nghiên rất kiên quyết. Nếu cô ấy làm mồi, có thể mất mạng. Đây không phải chuyện đùa, không ai đoán được bệnh tim sẽ phát tác lúc nào.

Dù cảnh sát chuẩn bị kỹ, nhưng chỉ một kích thích nhỏ, thậm chí là sung sướng sau thành công, cũng có thể đoạt mạng cô ấy.

Hơn nữa, nữ cảnh sát giả dạng có thể bị phát hiện. Đối phương là người có quyền lực, điều tra vài người không khó. Suy cho cùng, đây là chiều theo ý Ngụy Tử Nghiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Vụ án này liên quan nhiều người, cấp trên yêu cầu xử lý kín đáo, nên cần sự tham gia của một người bình thường như Cố Hiểu Thanh.

"Không đời nào. Tôi không đồng ý."

Cố Hiểu Thanh không có tấm lòng cao thượng đó, cũng không muốn dính vào chuyện nguy hiểm. Người bình thường nên sống cuộc đời bình thường, những chuyện như phim 007 không dành cho cô.

Phương Thiếu Hàn chỉ im lặng nhìn cô bằng đôi mắt đen thăm thẳm, ánh nhìn đủ để phá vỡ mọi phòng thủ trong lòng cô.

"Em chưa nghe hết chi tiết, biết đâu sau đó sẽ đổi ý?" Phương Thiếu Hàn cố thuyết phục.

"Nếu anh chỉ muốn nói chuyện này, thì không cần phí thời gian nữa." Cố Hiểu Thanh mở cửa xe, chuẩn bị kết thúc cuộc trò chuyện dù nó rất khó chịu.

Cô không muốn nhớ lại những ký ức kinh hoàng như ác mộng đó.

Không cô gái nào muốn hồi tưởng về vụ bắt cóc và trốn thoát năm xưa.

"Được rồi, xin lỗi vì đã khiến em nhớ lại chuyện không vui." Phương Thiếu Hàn thở dài.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Ngay từ đầu anh đã không muốn kéo Cố Hiểu Thanh vào vụ án nguy hiểm này. Nhưng không thể làm trái lệnh cấp trên. Nếu anh không đến, người khác sẽ đến, và anh không muốn cô biết chuyện từ miệng người lạ.

Ít nhất, người cho cô chuẩn bị tâm lý nên là anh.

"Lần sau anh chỉ cần gọi điện, không cần đích thân đến." Cố Hiểu Thanh bước xuống xe, giọng mỉa mai. Đúng là tốn công tốn sức, dù không phải vì cô mà vì Ngụy Tử Nghiên.

"Anh không ngờ em sẽ từ chối, ít nhất là không nhanh như vậy."

"Anh hy vọng có thể thuyết phục tôi nhận nhiệm vụ?"

Cố Hiểu Thanh không tin nổi.

"Có lẽ vậy. Nhưng anh tin kế hoạch này là cách an toàn nhất để giải quyết dứt điểm âm mưu của họ." Phương Thiếu Hàn bực bội với chính mình vì ý nghĩ kéo người vô tội vào hiểm nguy.

Nhưng đây cũng là cơ hội để anh được gần Cố Hiểu Thanh, không biết có phải là ích kỷ không.

Khi nghe đề nghị của Ngụy Tử Nghiên, anh đã có chút vui mừng, thỏa mãn khát khao trong lòng.

Vì anh chính là người phụ trách bảo vệ nhiệm vụ này.

"Tôi không quan tâm kế hoạch một mũi tên trúng hai đích của các anh. Chuyện này không liên quan đến tôi, tôi cũng không muốn hiểu. Vì vậy, hãy tránh xa tôi ra."

Cố Hiểu Thanh nói giận dữ, như đang xua đuổi thứ gì đó ghê tởm.

Nhưng trong lòng cô lại có chút kích thích trước cuộc phiêu lưu. Cô giận dữ liếc Phương Thiếu Hàn, đều là tại anh, khiến cô có ý nghĩ trở thành anh hùng.

Nhưng đằng sau cuộc sống ly kỳ đó là cái giá quá đắt, Cố Hiểu Thanh không thể để gia đình dính vào.

Cô đóng sầm cửa xe, như khẳng định quyết tâm của mình.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com