[Thập Niên 80] Lấy Lại Cuộc Đời

Chương 6



Tôi không ngờ Cố Cẩm Đường lại có ngày nói Bạch Mộng Viên ghê tởm.



Kiếp trước, Cố Cẩm Đường nhắc đến Bạch Mộng Viên là mặt mày hớn hở.



Nếu tôi ghen, anh ta luôn nói rằng đúng là từng thích cô ta, nhưng đó là chuyện quá khứ rồi.



Thỉnh thoảng anh ta còn tổ chức sinh nhật cho Bạch Mộng Viên, tôi từng cãi nhau với anh ta vì chuyện này.



Anh ta nói Bạch Mộng Viên coi như là nửa con gái của thầy chủ nhiệm, đến chỉ vì quan hệ xã giao.



Tôi đòi anh ta dẫn tôi đi cùng, Cố Cẩm Đường luôn tìm đủ mọi lý do, bảo tôi đừng tiếp xúc với Bạch Mộng Viên.



Tôi chợt nhớ ra, Bạch Mộng Viên dùng thân phận của tôi, bề ngoài chắc cũng dùng tên tôi nhỉ.



Bây giờ Bạch Mộng Viên thực sự trở thành con gái thầy chủ nhiệm, tại sao Cố Cẩm Đường lại không vui nữa.



Cố Cẩm Đường không ngừng gào thét: "Cút! Các người làm tôi thấy ghê tởm!"



Bạch Mộng Viên bò dậy từ dưới đất, khóc lóc muốn chạm vào Cố Cẩm Đường, "Cẩm Đường, em..."



Cố Cẩm Đường bật cười, hai mắt đỏ ngầu: "Chả trách, chả trách tôi tỏ tình với cô mà cô không đồng ý, hóa ra cô là con riêng của ba tôi!"



Tôi dựa vào cửa, thưởng thức màn kịch hỗn loạn này.



Nữ cảnh sát đưa Bạch Mộng Viên, thầy chủ nhiệm và cả Cố Cẩm Đường đi.



Không điều tra thì thôi, điều tra ra mới giật mình.



Thầy chủ nhiệm cũng là kẻ tái phạm nhiều lần.



Lần này, chuyện của tôi lại thành chuyện nhỏ.



Tôi khai báo xong mọi việc, rời khỏi Cục công an.



Cố Cẩm Đường đi theo sau tôi, trạng thái của anh ta rất tệ, anh ta gọi tôi lại.



"Trần Lộ Lộ."



Tôi quay người nhìn anh ta.



"Xin lỗi, bây giờ cậu hài lòng chưa?" Cố Cẩm Đường gần như muốn khóc mà không có nước mắt.



Tôi nhìn Cố Cẩm Đường vẫn còn sống sờ sờ, lắc đầu: "Chưa hài lòng, nếu cậu c.h.ế.t đi, tôi mới hài lòng."



Cố Cẩm Đường lộ vẻ mặt tổn thương, tôi thấy bộ dạng này của hắn ta, vô cùng khó hiểu.



Sao đến lúc này rồi mà vẫn còn giả vờ?



"Trần Lộ Lộ, tôi từng thích cậu, từ một năm trước, tôi đã chú ý đến cậu rồi."



Nghe những lời này, tôi thấy buồn nôn kinh khủng.



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tôi không chút nể nang vạch trần hắn ta: "Là nhắm trúng tôi, cái cây cải trắng mơn mởn này chứ gì."



Cố Cẩm Đường lắc đầu nguầy nguậy, anh ta khóc nói: "Không phải, tôi thật sự từng thích cậu, cậu thích ăn ở quầy cuối cùng trong nhà ăn, cậu thích vừa học từ vựng vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, rất nhiều thói quen của cậu tôi đều biết."



Tôi nhận ra, Cố Cẩm Đường kiếp trước quả thực rất hiểu tôi.



Nếu đã thích tôi, vậy tại sao lại g.i.ế.c tôi?



Tôi không tin Cố Cẩm Đường thích tôi.



"Cậu muốn tôi tha thứ cho ba anh và Bạch Mộng Viên sao?" Giọng tôi đầy ẩn ý.



Cố Cẩm Đường sững người: "Không có, tôi không có ý đó."



"Tại sao cậu cứ luôn nghĩ xấu về tôi vậy?"



Tôi cười: "Loại người như cậu, tôi quá hiểu rồi, bỉ ổi, vô liêm sỉ, hạ tiện."



"Những bạn học khác thích cậu, chẳng qua là bị vẻ ngoài giả tạo lừa gạt thôi, ngày thường ra vẻ đạo mạo, riêng tư thì còn bẩn hơn cả nhà vệ sinh công cộng."



Có lẽ tôi chửi quá khó nghe, sắc mặt Cố Cẩm Đường thay đổi liên tục.



Cuối cùng, hắn ta vẫn có thể vô liêm sỉ nói: "Chúng ta còn có thể ở bên nhau không?"



Tôi nhìn anh ta bằng ánh mắt nhìn kẻ thiểu năng.



Đồ thần kinh.





Bố mẹ tôi biết chuyện của tôi, vội vàng chạy đến.



Kiếp trước cũng vậy, họ kiên quyết nghe lời tôi, dù nhà không có tiền, họ cũng cắn răng đưa tiền học phí cho tôi.



Bố ngồi một bên hút thuốc, thở dài thườn thượt.



Mẹ thì không ngừng khóc, sợ hãi vô cùng.



Tôi nhẹ nhàng an ủi: "Mẹ, con thi đỗ đại học rồi."



Mẹ hoàn toàn suy sụp, ôm lấy tôi nói: "Con vất vả rồi, bố mẹ chẳng biết gì cả, những chuyện này đều phải dựa vào con giải quyết, mẹ cũng không biết bố mẹ làm bố mẹ kiểu gì nữa."



Tôi vỗ nhẹ mu bàn tay mẹ, bố hút xong điếu thuốc cuối cùng, mắt đỏ hoe.



Tôi biết họ đang tự trách, nhưng tất cả những chuyện này đều do nhà Cố Cẩm Đường gây ra.



Kiếp trước, tôi không biết bố mẹ khi nghe tin tôi c.h.ế.t sẽ suy sụp đến mức nào.



Hắn ta vì muốn tôi không cản trở tiền đồ của Bạch Mộng Viên mà lại làm đến mức này.



Đời này, anh ta còn yêu Bạch Mộng Viên nhiều như vậy không?



 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com