Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot

Chương 103



Đám sinh viên y khoa nhìn mà không khỏi cảm thán, nghĩ công việc này không chỉ vô cùng quan trọng mà còn quá khó khăn. Ngoại Thần kinh được mệnh danh là đỉnh cao của ngoại khoa quả không sai.

Cô ấy chưa xem phim mà đã có thể dự đoán được? Cô ấy có thể không nổi tiếng sao?

Tiếp theo các bác sĩ lâm sàng sẽ phán đoán như thế nào?

Lữ chủ nhiệm đứng trước phim chụp nửa tiếng không nói gì, vẻ mặt khi xem phim càng lúc càng sa sầm giống như Tào Dũng.

Bác sĩ Vương trình độ không cao, dường như chỉ nhìn ra có khối u, không thể xác định chính xác vị trí của khối u ngay lập tức.

Ngược lại, bác sĩ điều trị trẻ tuổi hơn là Hoàng Chí Lỗi, lại nhanh chóng nhìn ra điều bất thường hơn bác sĩ Vương, không khỏi thốt lên: “Lại là!”

Tạ Uyển Oánh đứng phía sau các bác sĩ lâm sàng, không thể đứng ở vị trí tốt nhất để xem phim, chỉ có thể dựa vào phản ứng của các bác sĩ để phỏng đoán xem phát hiện của dị năng của mình có đúng hay không. Hiện tại xem ra là không sai, câu than thở của sư huynh Hoàng chứng tỏ vị trí khối u mọc rất oái oăm, nằm ở vị trí gần cầu não mà sư huynh Hoàng ghét nhất.

 “Tôi đi nói chuyện với người nhà bệnh nhân.” Giọng Lữ chủ nhiệm trầm xuống. Là bác sĩ, ông ta chắc chắn không muốn bệnh nhân chết. Vì vậy, ông ta đề nghị: “Trước tiên điều trị bảo tồn, sau đó đợi Cục trưởng Trương về, đưa bệnh nhân ra nước ngoài phẫu thuật thì tốt hơn.”

Nghe vậy, Hoàng Chí Lỗi nhìn Tào Dũng nghĩ, Thật sự muốn đưa bệnh nhân ra nước ngoài sao?

Nếu trong nước thật sự không chữa được, vì tính mạng của bệnh nhân, đưa ra nước ngoài cũng chưa chắc không được. Kỹ thuật nước ngoài tiên tiến hơn trong nước. Tất nhiên, điều này sẽ khiến các bác sĩ Ngoại Thần kinh trong nước trông rất kém cỏi, bị đồng nghiệp nước ngoài cười nhạo.

Tào Dũng nhìn phim chụp không nói gì.

“Không cần nghĩ nữa.” Lữ chủ nhiệm xua tay nói: “Đây là u màng não góc cầu tiểu não, gọi chủ nhiệm Trần về cũng không làm được. Kỹ thuật hiện tại của nước ta chỉ đến vậy. Nước ngoài có nhiều chuyên gia mổ loại này hơn. Bà ấy là vợ của Cục trưởng Trương, tính mạng rất quan trọng.”

 U màng não góc cầu tiểu não, phẫu thuật xử lý rất khó khăn, khối u mọc ở vị trí kỳ lạ, có nhiều dây thần kinh và mạch máu quan trọng quấn quanh, hiệu quả sau phẫu thuật kém. May mắn là với sự phát triển của vi phẫu, hiện tại hiệu quả phẫu thuật đã tốt hơn rất nhiều. Kỹ thuật nước ngoài tiên tiến hơn, nhưng mà——

“Đưa ra nước ngoài không kịp. Khối u này của bà ấy có xu hướng xuất huyết. Máy bay rung lắc một cái là có thể tử vong ngay trên máy bay.” Tạ Uyển Oánh nghe vậy không thể không lên tiếng lần nữa. Quả thật có tình huống nguy cấp như vậy tồn tại, nếu không thì vừa rồi dù thế nào cô cũng phải ngăn cản không cho nữ bệnh nhân nhập viện làm xét nghiệm, bởi vì cần phải mổ gấp.

“Cô chỉ là thực tập sinh, cô nói gì...” Bác sĩ Vương lại nóng nảy giáo huấn cô, không ngờ lần này có người cắt ngang lời ông ta, hơn nữa là?

 “Để cô ấy nói.” Lữ chủ nhiệm lên tiếng.

Bác sĩ Vương quay lại, không dám tin nhìn Lữ chủ nhiệm nghĩ, Lữ chủ nhiệm này bị làm sao vậy? Thật sự muốn để một thực tập sinh leo lên đầu lên cổ mình sao?

Người ta làm được phó chủ nhiệm, kỹ thuật có thể không phải hàng đầu nhưng cũng tuyệt đối không phải kẻ ngốc.

Hoàng Chí Lỗi cảm thấy hơi lo lắng, thấy Tào Dũng vẫn im lặng xem phim, có nghĩa là vẫn chưa có ý kiến về đề xuất của sư muội nhỏ. Dù thế nào đi nữa, từ phim chụp hiện tại thì không thấy có xu hướng xuất huyết. Là bác sĩ, cho dù thật sự không thích bệnh nhân cứ tin tưởng kỹ thuật nước ngoài mà không tin tưởng y học trong nước, nhưng chắc chắn phải tôn trọng việc bệnh nhân tìm kiếm phương pháp điều trị y tế tốt hơn cho bệnh của mình, nên Tào Dũng mới không vội lên tiếng về lời nói vừa rồi của Lữ chủ nhiệm.