Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 1116: Có Việc Để Làm Sẽ Giúp Con Người An Tâm





Giữa vợ chồng, nếu ngay cả niềm tin cơ bản nhất cũng không còn, thì sống cùng nhau quả thực chỉ là sự giày vò.

Chỉ vài lời nhẹ nhàng của Triệu Hướng Vãn, nhưng đã chạm đến nỗi hối hận sâu kín trong lòng Tiền Dân Cường. Nếu không phải vì đang ở văn phòng công đoàn, nếu không phải vì xung quanh toàn là đồng nghiệp, anh ta thật sự muốn che mặt, ngồi thu mình trong góc mà khóc cho thoả.

Em gái của anh ta đã chết!

Bị kẻ nào đó vô duyên vô cớ sát hại.

Nhưng anh ta thậm chí còn không nhận ra rằng mấy năm nay em gái mình chưa từng thật sự hạnh phúc.

Anh ta cứ nghĩ rằng sau khi trách mắng Hạng Đông và buộc Hạng Đông quay về với gia đình, Tiền Diễm Diễm sẽ vui vẻ, sống hạnh phúc với Hạng Đông đến đầu bạc răng long, nào ngờ lại chính là đẩy cô ấy vào con đường chết.

Tiền Dân Cường lùi lại vài bước, cho đến khi lưng anh ta chạm vào một chiếc bàn làm việc, mới có thể đứng vững.

Sắc mặt anh ta tái nhợt, môi run rẩy mãi mới thốt ra được một câu: "Tôi không ngờ... Thật sự không ngờ..."

Trên đời không có hai chữ "giá như."

Giá như biết trước việc Hạng Đông ngoại tình sẽ khiến em gái đau khổ như vậy, thì thà để hai người ly hôn, đá Hạng Đông cùng Trình Hân Như ra khỏi nhà máy, mặc kệ họ tự sinh tự diệt.

Đau dài không bằng đau ngắn, dù lúc đó Tiền Diễm Diễm có buồn, có tiếc nuối, dù nhà máy có thể có lời ra tiếng vào, nhưng... nếu vượt qua được, với tính cách kiên cường và lạc quan của Diễm Diễm, chắc chắn cô ấy sẽ tìm lại được niềm vui trong cuộc sống.

Thực ra Triệu Hướng Vãn không có ý trách cứ Tiền Dân Cường.

Thập niên 90, tư tưởng vẫn còn khá truyền thống, yêu cầu về hôn nhân, sự ổn định đứng ở vị trí hàng đầu. Sóng gió là chuyện thường, ngoại tình cũng có thể tha thứ, miễn là quay về với gia đình, hôn nhân ổn định thì coi như cuộc đời là thành công.

Hai anh em Tiền Dân Cường và Tiền Quốc Phú, xuất phát điểm chắc chắn là tốt, tình yêu thương dành cho em gái cũng là chân thành. Chỉ có điều họ đã đánh giá sai về Hạng Đông, cũng không hiểu được nội tâm của Tiền Diễm Diễm.

Triệu Hướng Vãn nhìn sâu vào mắt Tiền Dân Cường: "Hãy biến đau thương thành sức mạnh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tiền Dân Cường bỗng thấy được an ủi, trong lòng nhẹ nhõm phần nào, gật đầu: "Được." Hối hận thì cũng vô ích, chi bằng dồn sức bắt kẻ g.i.ế.c em gái, để cô ấy nơi chín suối có thể yên nghỉ.

Triệu Hướng Vãn nói với anh ta: “Trình Hân Như là một đầu mối quan trọng, anh hãy cung cấp thông tin cơ bản cho Chúc Khang, chúng tôi cùng nhau đi gặp cô ta.”

Có việc để làm sẽ giúp con người an tâm.

Tiền Dân Cường nhanh chóng chấp nhận sự chỉ huy của Triệu Hướng Vãn, kéo Chúc Khang sang một bên, nói toàn bộ thông tin cho anh ấ, đồng thời gọi điện đến điểm bán hàng ở huyện, hỏi xem Trình Hân Như có đang làm việc ở đó không.

Ra khỏi văn phòng công đoàn, Hoắc Chước vô thức hỏi Triệu Hướng Vãn: “Tiếp theo đi đâu?”

Đến chính Hoắc Chước cũng không nhận ra, Triệu Hướng Vãn đã nhanh chóng nắm quyền chủ động, đến mức ngay cả đội trưởng đội hình sự như anh ấy cũng bắt đầu chủ động hỏi theo sắp xếp của cô.

Triệu Hướng Vãn nói: “Chúng ta đi gặp Hạng Đông đi.”

Người liên quan này, nghe đến chán cả tai rồi, cũng nên gặp một lần.

Văn phòng của trưởng khoa kỹ thuật rất rộng, Hạng Đông mặc áo len đen cổ tròn, khoác áo khoác da nâu. Hạng Đông tiếp đón mọi người ngồi xuống, rồi bảo trợ lý mang trà nóng vào. Khi thấy cảnh sát mặc đồng phục ngoài Hoắc Chước, còn có vài gương mặt lạ, ánh mắt anh ta thoáng chùng xuống.

Hạng Đông rất tôn trọng Tiền Dân Cường, gọi một tiếng “anh hai” rồi mời Tiền Dân Cườn ngồi vào ghế sofa đơn, còn mình đứng bên cạnh.

Hoắc Chước tùy ý hỏi vài câu liên quan đến cái c.h.ế.t của Tiền Diễm Diễm, Hạng Đông đều lần lượt trả lời.

Khuôn mặt Hạng Đông mang vẻ u sầu, giọng nói chứa đựng nỗi đau và tiếc nuối.

Giọng anh ta rất vững, ánh mắt sáng rõ, so với sự lo lắng, lúng túng của Mẫn Thành Hà, rõ ràng Mẫn Thành Hà khả nghi hơn.

Triệu Hướng Vãn ngồi trên ghế, ngước lên nhìn Hạng Đông, quan sát tỉ mỉ từng cử chỉ của anh ta.

Giống như trong bức ảnh đã thấy trước đó, Hạng Đông đúng là có khuôn mặt không thể đoán tuổi. Khuôn mặt hơi dài, lông mày thanh tú, tóc dày đen bóng. Khi nãy bắt tay với anh ta, cô cảm nhận được bàn tay mềm mại, rõ ràng rất ít khi làm việc nhà.

Đây là một người đàn ông chưa trải qua bao nhiêu khó khăn trong cuộc sống. Đồng thời, anh ta cũng là người hưởng lợi từ cuộc hôn nhân này.

Nghĩ cũng đúng, nhà họ Tiền có vị thế trong nhà máy truyền động thành phố Châu. Cha của Tiền Diễm Diễm là thợ cả bậc tám duy nhất trong nhà máy, tính tình nhiệt tình, tốt bụng, học trò của ông ấy có mặt khắp tỉnh, danh tiếng lẫy lừng. Hai người anh của Tiền Diễm Diễm cũng nhờ vào phúc đức của cha mà trở thành lãnh đạo trong nhà máy.