Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 1129: Hạng Đông Có Mọc Cánh Cũng Khó Thoát





[Anh ta muốn ngồi không hưởng lợi sao? Không đời nào!]

[Chơi xong thì muốn đá mình sao? Trên đời này làm gì có chuyện dễ dàng như thế!]

Bị cơn giận làm cho mất kiểm soát, Trình Hân Như lên tiếng.

Triệu Hướng Vãn lập tức truy hỏi: "Ai là người đã g.i.ế.c Tiền Diễm Diễm?"

Trình Hân Như: "Là anh hai tôi."

Nói xong câu này, nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong đôi mắt màu hổ phách của Triệu Hướng Vãn, Trình Hân Như thoáng rùng mình, cảm giác hối hận vô tận tràn ngập khiến toàn thân cô ta lạnh toát.

Triệu Hướng Vãn lập tức đứng dậy, mặt lạnh như băng.

Từ lúc Triệu Hướng Vãn bắt đầu thẩm vấn, Chúc Khang đã lấy sổ tay ra bắt đầu ghi lại, Triệu Hướng Vãn đứng dậy, anh ấy biết buổi thẩm vấn đã xong, viết chữ cuối cùng.

Nhà họ Trình.

Sau đó nhanh chóng yêu cầu Trình Hân Như, chị Hà và lão Trịnh ký tên.

Triệu Hướng Vãn bước ra khỏi cửa hàng, lấy điện thoại từ trong túi ra, gọi cho Hoắc Chước: "Đội trưởng Hoắc, đã tìm được hung thủ, là anh hai của Trình Hân Như. Các anh nhanh chóng xuất phát, lập tức tiến hành bắt giữ."

Trình Hân Như cả người như bị đơ ra, một cách máy móc làm theo yêu cầu của Chúc Khang ký tên, lăn tay, mãi đến khi tai nghe thấy hai chữ "bắt giữ" từ Triệu Hướng Vãn, lúc này mới bừng tỉnh, lao tới bên cạnh Triệu Hướng Vãn, muốn kéo tay cô: "Không, không, không..."

Triệu Hướng Vãn hơi nghiêng người, nhanh chóng cúp điện thoại, bỏ lại vào túi, hai tay xoay người, bẻ ngoặt tay của Trình Hân Như ra sau, còng tay cô ta lại.

Cánh tay bị bẻ ra sau lưng, cảm giác đau đớn ập đến, chiếc còng tay lạnh lẽo trói chặt hai tay, cổ tay cảm nhận được cảm giác cứng rắn lạnh buốt. Trình Hân Như hồn xiêu phách lạc, khuôn mặt tái nhợt, ngây người nhìn Triệu Hướng Vãn.

Mãi đến lúc này, Trình Hân Như mới nhận ra một vấn đề: Đối phương là cảnh sát.

Cảnh sát, là để bắt người xấu.

Còn cô ta, đã bị bắt.

Trình Hân Như môi run rẩy: "Tôi, tôi nói sai rồi. Tôi không, tôi không g.i.ế.c Tiền Diễm Diễm."

Triệu Hướng Vãn cười lạnh: "Cô không nói sai, chỉ là cô làm sai thôi."

Trình Hân Như đã mở miệng, chỉ cần anh hai của cô ta bị bắt giữ, Hạng Đông có mọc cánh cũng khó thoát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hành động của Hoắc Chước vô cùng nhanh chóng.

Hai giờ chiều, anh hai của Trình Hân Như là Trình Dũng đã bị cảnh sát bắt giữ tại một sòng bạc ở vùng quê.

Nhà họ Trình có tổng cộng ba anh chị em: anh cả Trình Trung, anh hai Trình Dũng, em út Trình Hân Như.

Trình Trung là một nông dân hiền lành, đã lấy vợ sinh con, cha mẹ sống cùng anh ấy.

Từ nhỏ Trình Dũng đã nghịch ngợm phá phách, nhờ sự giúp đỡ của cha mẹ và anh trai mà ổn định gia đình, vợ con đủ đầy, cuộc sống cũng coi là tương đối ấm no. Nhưng không may sau này dính vào cờ bạc, khiến tiền bạc trong nhà và các đồ điện đều thua sạch. Vợ anh ta tức giận bỏ đi, mang con gái tái giá với người khác.

Vợ vừa bỏ đi, Trình Dũng hoàn toàn sa đọa, mỗi ngày chỉ biết đánh bạc. Đói thì đến nhà anh trai kiếm miếng ăn, mệt thì nằm trên chiếc giường chỉ còn tấm ván ngủ một giấc.

Trình Hân Như bình thường xinh đẹp, được cha mẹ và anh cả nuông chiều từ nhỏ. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô ta được tuyển vào nhà máy truyền động cơ khí thành phố Châu. Chế độ đãi ngộ của nhà máy rất tốt, cô ta không chỉ tự nuôi sống bản thân mà còn thường xuyên giúp đỡ cho Trình Dũng một ít tiền. Vì vậy, dù Trình Dũng sống mơ mơ màng màng, nhưng tình cảm giữa hai người vẫn rất tốt.

Trong phòng thẩm vấn.

Hoắc Chướng nhìn vẻ mặt bại hoại của Trình Dũng: “Tại sao anh lại g.i.ế.c Tiền Diễm Diễm?”

Trình Dũng đánh bạc suốt cả đêm, cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, anh ta ngáp một cái dài, dáng dấp cà lơ cà phất: “Tiền Diễm Diễm cái gì?”

Hoắc Chước để ảnh chụp Tiền Diễm Diễm trước mặt Tiền Dũng, trừng mắt nhìn: “Anh g.i.ế.c người, anh không biết sao?”

Lúc này Trình Dũng mới thanh tỉnh chút, liếc mắt nhìn ảnh chụp, con người co rụt lại: “A a a…”

Trình Dũng dù có ngốc nhưng cũng biết không thể nhận tội g.i.ế.c người: “Không có, tôi không biết ai tên Tiền Diễm Diễm. Người này là ai thế?”

Hoắc Chước lạnh lùng nói: "Em gái Trình Hân Như của anh đã chỉ đích danh là anh g.i.ế.c Tiền Diễm Diễm."

Trình Dũng trừng to mắt: "Anh nói cái gì? Là em gái tôi nói sao?"

Hoắc Chước cười lạnh: "Anh nghĩ kỹ đi, khai báo thì được khoan hồng, còn chống đối thì sẽ bị nghiêm trị."

Chứng cứ vô cùng xác thức, Trình Dũng không còn đường chối cãi.

Sau một quy trình thẩm vấn đầy đủ, Trình Dũng buộc phải khai nhận sự thật.

Trong dịp Tết, Trình Hân Như trở về quê, đưa cho Trình Dũng một ngàn tệ, điều này khiến anh ta vô cùng bất ngờ. Trình Hân Như bảo anh talàm một việc, nếu thành công sẽ thưởng thêm ba ngàn tệ.

Giết người, ban đầu Trình Dũng không dám làm.

Kể từ sau khi dính vào cờ b.ạ.c rồi ly hôn, cha mẹ và anh cả đều rất thất vọng về anh ta, không cho anh ta một xu nào. Hiếm khi có được khoản tiền lớn như vậy trong tay, vì tiền mà Trình Dũng d.a.o động.