Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 114: Triệu Thanh Vân Chỉ Mới Là Tình Nghi





Người tình bí mật của Ông Bình Phương lại thật sự là Triệu Thanh Vân.

Sau khi biết rõ Triệu Thanh Vân chính là người đã bí mật gặp gỡ Ông Bình Phương trong khách sạn, cục cảnh sát cũng nhanh chóng bắt giữ ông. Khi nhận được tin tức này, toàn bộ tỉnh uỷ cũng bùng nổ.

“Bí thư Triệu bị người của cục cảnh sát đưa đi rồi!”

“Xảy ra chuyện gì thế? Là án kinh tế hay là án hình sự đấy?”

“Người của cục cảnh sát thành phố đến cũng không nói gì cả, cứ thế bắt người đi thôi, thật quá đáng!”

“Chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì rồi, anh không nhìn thấy à? Người dẫn đội đến bắt chính là Hứa Mặt Đen của đội điều tra hình sự thành phố đấy! Chắc chắn là án hình sự, có lẽ đã xảy ra án mạng rồi!”

Nguỵ Mỹ Hoa đang đánh mạt chược với mấy bà bạn chơi bài của mình thì nhận được tin tức này, bà ta hoảng tới mức vứt hết bài trong tay, vội vàng chạy về nhà. Sau khi run rẩy gọi mấy cuộc điện thoại, Nguỵ Mỹ Hoa cầm lấy túi xách chạy tới cục cảnh sát thành phố.

Vừa vào tới phòng tiếp khách của cục cảnh sát thành phố, Nguỵ Mỹ Hoa đã trưng ra dáng vẻ của một người vợ chính thức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Cục trưởng của các người đâu rồi? Tại sao lại tự ý đến tỉnh uỷ bắt người? Rốt cuộc phó bí thư Triệu Thanh Vân có vấn đề gì mà các người không nói không rằng cứ thế tiến hành bắt giữ vậy?”

Với thân phận đặc biệt của Triệu Thanh Vân, lãnh đạo của cục cảnh sát thành phố cũng vô cùng coi trọng. Vậy nên trước khi bắt giữ đã báo cáo vụ án với phía tỉnh uỷ cũng như uỷ ban kiểm tra kỷ luật, cũng đảm bảo sẽ đợi cho đến khi có chứng cứ xác thực. Bây giờ Nguỵ Mỹ Hoa vừa tới, lãnh đạo trong cục cũng không làm gì được, chỉ đành cho người dẫn bà ta tới tổ trọng án để Hứa Tung Lĩnh chịu trách nhiệm tiếp đón cũng như giải thích.

Nguỵ Mỹ Hoa vừa nhìn thấy Hứa Tung Lĩnh, sự tức giận cũng lập tức bốc lên, cầm lấy túi xách của nhãn hiệu nổi tiếng có giá trị không rẻ đập lên bàn làm việc của anh ta một cái: “Có phải là trả thù riêng đúng không? Là trả thù riêng đúng không? Triệu Thanh Vân làm gì có lỗi với cậu mà các người lại làm mất mặt ông ấy như thế!”

Hứa Tung Lĩnh kiên nhân ngồi trên ghế bên cạnh bàn: “Mời bà Nguỵ ngồi. Triệu Thanh Vân có liên quan tới một vụ án g.i.ế.c người, chúng tôi chỉ làm việc đúng thủ tục mà thôi, không tồn tại việc trả thù riêng gì cả.”

Ghế trong cục cảnh sát thành phố chỉ là loại ghế tựa lưng làm bằng gỗ hết sức đơn giản, Nguỵ Mỹ Hoa chê bai nhìn một cái, thế nhưng chân bà ta đang phát đau vì mang giày cao gót lâu, chỉ đành bất đắc dĩ ngồi xuống.

Bà ta có suy nghĩ của riêng mình, hoàn toàn không tin lời giải thích của Hứa Tung Lĩnh: “Sao Triệu Thanh Vân có thể g.i.ế.c người chứ? Ông ấy là phó cán bộ tỉnh uỷ, dự kiến sang năm sẽ có hy vọng được thăng chức. Tuổi trẻ tài cao, tương lai tươi sáng, không thể nào làm ra chuyện gây ảnh hưởng đến tương lai như thế được, chắc chắn các người đã bắt lầm người rồi đấy!”

Hứa Tung Lĩnh xụ mặt: “Trước mắt, Triệu Thanh Vân chỉ mới là tình nghi thôi, tình hình cụ thể phải đợi…”

Anh ta còn chưa nói xong, một giọng nói vang lên từ ngoài hành lang: “Triệu Hướng Vãn, cô đúng là vị tướng may mắn của chúng tôi. Nếu không nhờ cô bảo Quý Chiêu vẽ một bức chân dung, muốn tìm ra người tình của Ông Bình Phương trong số năm triệu dân ở thành phố Tinh này chắc chắn sẽ như mò kim đáy bể. Bây giờ đã xác định được nghi phạm, chúng ta có nên tiếp xúc với các tổ khác hay không? Xem có thể tìm thấy chút manh mối mới nào từ chỗ của đồng nghiệp hay người thân của Ông Bình Phương không.”

Nghe thấy ba từ “Triệu Hướng Vãn”, cả người Nguỵ Mỹ Hoa chấn động, đứng bật dậy khỏi ghế, xoay người nhìn chằm chằm về phía cửa.

Lúc này, Chu Phi Bằng, Hà Minh Ngọc và cả Triệu Hướng Vãn đang cùng đi vào phòng làm việc.