Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 305: Đây Là Một Vụ Án Giết Người Lớn!





Triệu Hướng từ sau lưng Hoàng Kiên bước ra: “Đàn anh, trước tiên hãy đưa Trạm Hiểu Lan đến bệnh viện, thông báo cho người nhà, còn lại có rất nhiều việc phải làm ở đây.”

Hoàng Kiên không hiểu ý của cô, Trạm Hiểu Lan đã được tìm thấy, Hùng Thành Phong cũng đã nhận tội, vụ án đã kết thúc, tại sao lại nói “còn nhiều việc phải làm”?

Hùng Thành Phong nhìn chằm chằm Triệu Hướng Vãn, gầm gừ hỏi: “Cô, cô có lừa tôi không?”

Triệu Hướng Vãn nhẹ nhàng nâng tay, nhanh chóng cướp lấy bức ảnh từ tay Hùng Thành Phong rồi bỏ vào túi, mỉm cười nói: “Đây là bức ảnh tôi mượn từ ví của đàn anh Lưu, tôi cần phải trả lại cho anh ấy.”

Con gái nhỏ của Lưu Lương Câu năm nay tròn ba tuổi rưỡi, gần bằng độ tuổi của đứa trẻ mà Hùng Thành Phong nghĩ là con trai của mình. Triệu Hướng Vãn đã từng thấy bức ảnh mừng sinh nhật một tuổi của bé trong ví của Lưu Lương Câu, lần này đã gọi điện bảo anh ta mang đến.

Lúc đó bé còn ít tóc, khi được nửa tuổi gia đình đã cạo trọc đầu, tóc mới mọc chỉ dài một phân, trông như một cậu bé. Hùng Thành Phong vì quá muốn có con, nên hắn ta tin chắc rằng đứa trẻ trong bức ảnh chính là con trai của mình, nhìn thế nào cũng thấy giống mình.

Nhìn thấy Triệu Hướng Vãn làm như vậy, Hùng Thành Phong chợt nhận ra… mình đã bị lừa!

Hắn ta hét lên một tiếng, thoát khỏi sự kiểm soát của cảnh sát, lao về phía Triệu Hướng Vãn: “Tao sẽ g.i.ế.c mày! Giết mày…”

Chưa kịp lại gần, Triệu Hướng Vãn đã gọn gàng vật hắn ta qua vai, ném Hùng Thành Phong ra ngoài. Hoàng Kiên theo sát sau, giữ chặt hắn ta xuống đất.

Mẹ Hùng hoảng hốt đến mức giọng nói cũng biến dạng: “Đừng đánh nó, xin các người, đừng đánh nó!”

Triệu Hướng Vãn đứng nhìn Hùng Thành Phong liều mạng vật lộn, hắn ta đang mắng chửi không rõ ràng: “Con điếm c.h.ế.t tiệt, dám lừa ông đây! Tao ra ngoài sẽ g.i.ế.c cả nhà mày!”

Triệu Hướng Vãn lớn tiếng quát: “Anh đã g.i.ế.c ai? Khai ra cho rõ!”

Mẹ Hùng giống như bị mắc kẹt cổ, đột nhiên im bặt.

Mắt Hùng Thành Phong đỏ ngầu, cười quái dị: “Mày cứ đợi đấy, tao ra ngoài sẽ g.i.ế.c mày!”

Triệu Hướng Vãn tay để sau lưng, ngẩng đầu nhìn quanh khu vườn bị hàng rào bao quanh, nhìn cây hòe cổ thụ trong bóng tối: “Giết tôi? Ồ. Tôi thấy khu vườn này rất thích hợp để g.i.ế.c người chôn xác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hoàng Kiên và Diêu Quốc Thành lập tức cảnh giác: “Cô đang nói Hùng Thành Phong đã g.i.ế.c người?”

Triệu Hướng Vãn gật đầu: “Đúng vậy!”

Hùng Thành Phong cúi đầu nằm sấp trên mặt đất, cố gắng xoay mặt nhìn Triệu Hướng Vãn: “Mày nói bậy! Mày nói bậy! Tao chỉ bắt cóc Trạm Hiểu Lan, muốn hỏi về nơi ở của con trai tao, làm gì có chuyện tao g.i.ế.c người?”

Gió đêm thổi qua, Triệu Hướng Vãn như cảm nhận được mùi m.á.u trong gió.

Những xác c.h.ế.t bị chôn sâu dưới đất, cuối cùng đã được thấy ánh sáng mặt trời.

Các cảnh sát của đồn công an Phúc Lộc Đường bận rộn cả đêm, từ sân sau nhà Hùng Thanh Phong đã đào được ba bao xác chết, trong đó có năm cái đầu.

Năm mạng người! Một vụ án nghiêm trọng, nhanh chóng báo cáo lên cục thành phố, cục tỉnh, đồn Phúc Lộc Đường ngay lập tức nổi tiếng.

Đây là một vụ án g.i.ế.c người lớn!

Hùng Thành Phong và mẹ Hùng đều bị đưa về cục thành phố, lập án điều tra.

Tin tức lan rộng, về đến đội trọng án của cục thành phố, Triệu Hướng Vãn ngay lập tức bị vây quanh.

Tuy Hứa Tung Lĩnh mỉm cười mãn nguyện, vẻ mặt đầy tự hào: “Một cú ra tay là vụ án lớn, có triển vọng, thật là có triển vọng.”

Cao Quảng Cường vừa mới chuyển đến đội trọng án, trong ánh mắt chứa chút ghen tị: “Triệu Hướng Vãn, em đã giúp Diêu Quốc Thành lập đại công. Tôi đoán, giải ba không thể thiếu.” Ông ấy còn vài năm nữa là về hưu, cũng mong có thể lập được đại công.

Lưu Lương Câu nhận bức ảnh Triệu Hướng Vãn đưa tới, hôn một cái vào bức ảnh sinh nhật một tiền của con gái mình, nghiêm túc bỏ vào ví, cười tươi nói: “Con gái nhỏ của tôi lần này cũng coi như lập công.”

Hà Minh Ngọc và Chu Phi Bằng giả vờ tức giận: “Sao lại không gọi chúng tôi tham gia việc thú vị như thế này? Mấy ngày nay tổ chúng ta cũng không có việc gì.”

Hứa Tung Lĩnh liếc nhìn hai người họ một cái, hai người lập tức cười lên.

Chu Phi Bằng nói: “Này, Triệu Hướng Vãn, sau này có việc gì kích thích như thế này nhất định phải gọi tôi, tôi sẽ bảo vệ em!”

Hà Minh Ngọc vỗ nhẹ vào lưng Triệu Hướng Vãn: “Em nói xem, sao em to gan như vậy? Một tên sát nhân liên hoàn, em lại dám dùng ảnh giả để lừa hắn ta!”