Triệu Hướng Vãn chỉ cười mà không nói gì.
Chuyện trị bệnh thực ra cũng không đến mức khoa trương như vậy, chỉ là khi nghe Diễm Diễm nói về g.i.ế.c người một cách nhẹ nhàng, trong lòng cô đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.
....Nếu cô đã khao khát được tiếp xúc da thịt đến vậy, vậy thì tôi sẽ đánh đến khi cô thỏa mãn mới thôi!
Sự thật chứng minh, hiệu quả rất tốt.
Cảm giác đói khát thường khiến Phí Tư Cầm không thể chịu nổi và buộc phải tìm đến đàn ông để xoa dịu, nhưng điều đó không nhất thiết phải liên quan đến “tình dục”. Những kích thích mạnh mẽ lên da thịt cũng có tác dụng tương tự.
Nhiều bệnh nhân nghiện t.ì.n.h d.ụ.c là do thiếu sự vuốt ve, âu yếm từ khi còn nhỏ. Vì vậy, nếu điều trị, thì phải có biện pháp đối trị phù hợp, cung cấp cho họ những tiếp xúc trực tiếp và đủ đầy.
Hà Minh Ngọc thấy điều này cực kỳ khó tin: “Hướng Vãn, chị và em đều đã xem xét hiện trường vụ án rất kỹ, cũng từng ngạc nhiên về sự sạch sẽ của nhà họ Phí, hơn nữa cũng đã phỏng đoán rằng Khuất Vi Ca có thể mắc chứng ám ảnh sạch sẽ. Nhưng... làm sao em lại liên hệ điều này với việc Phí Tư Cầm khát khao được tiếp xúc da thịt thế? Hơn nữa, khát khao da thịt có liên quan gì đến đa nhân cách hay không?”
Chu Phi Bằng bổ sung thêm một câu hỏi: “Đúng vậy, tại sao Phí Tư Cầm lại khao khát được đụng chạm da thịt mà Phí Tư Chương thì không? Hôm nay tôi và lão Cao, Ngải Huy đã đi điều tra bên ngoài, những hàng xóm xung quanh đều nói Phí Tư Chương là một đứa trẻ vui vẻ, hoạt bát, khỏe mạnh, không nghe nói có thằng bé bệnh tâm lý nào cả.”
Triệu Hướng Vãn nói: “Có lẽ Phí Vĩnh Bách đã tiếp xúc thân thể với con trai nhiều hơn, nhưng lại thận trọng với con gái để tránh bị hiểu lầm. Gia tộc của Phí Vĩnh Bách có tiền sử bệnh di truyền, khi các cô gái trưởng thành thì khao khát về t.ì.n.h d.ụ.c trở nên rất mãnh liệt. Nhà họ Phí đã tốn nhiều công sức để kiềm chế, và sự kiềm chế kéo dài này dẫn đến sự xuất hiện của đa nhân cách. Chị của Phí Vĩnh Bách cũng là một người như vậy, ông ấy từng tận mắt chứng kiến cơn bệnh của chị mình, từ đó lưu lại bóng ma tâm lý nặng nề. Vì là cha, cũng là người khác giới, nên ông ấy rất thận trọng với Phí Tư Cầm, cố tình giữ khoảng cách và không thường xuyên cưng nựng cô ta..”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lưu Lương Câu nghe đến đây, lập tức không đồng tình: “Hừ! Đúng là vớ vẩn mà! Lưu Lật Tử nhà tôi ấy, ngày nào tôi cũng ôm hôn, cưng nựng con bé hết. Tôi yêu đôi chân nhỏ và cái m.ô.n.g nhỏ dễ thương của con bé lắm. Trẻ con thì làm gì có nhận thức về giới tính gì đâu chứ? Phí Vĩnh Bách đúng là cổ hủ đến cực điểm mà!”
Hà Minh Ngọc nhìn Triệu Hướng Vãn: “Sao em biết chị của Phí Vĩnh Bách lại như vậy thế?”
Triệu Hướng Vãn sững người lại, hôm nay cô đã nói quá nhiều, không còn nhớ rõ lời nào là do Phí Tư Cầm kể, lời nào là cô suy nghĩ ra, nên chỉ ậm ừ cho qua: “Chẳng phải sĩ quan Cao đã điều tra quan hệ thân thích của nhà họ Phí rồi sao?”
Hà Minh Ngọc nhìn về phía Cao Quảng Cường: “Có thật vậy không?”
Cao Quảng Cường gật đầu: “Hôm qua đúng là đã kiểm tra quan hệ trong hộ khẩu của nhà họ Phí, khi hỏi thăm nhân viên của ủy ban, bọn họ có nhắc đến rằng bố mẹ Phí Vĩnh Bách đã mất, chị gái Phí Vĩnh Trinh của ông ấy thì nằm viện lâu năm và cũng c.h.ế.t trong bệnh viện, nhưng... không ai biết nơi cô ấy ở là bệnh viện tâm thần cả.”
Triệu Hướng Vãn tiếp lời Cao Quảng Cường: “Đúng vậy, Phí Vĩnh Bách quản lý con gái quá nghiêm khắc, lại cho cô ta nghỉ học lớp 6 và chuyển sang trường nữ sinh, chắc chắn có ẩn tình gì đó. Đàn chị Hà, chị có thể lật lại biên bản, hôm nay chúng ta vừa gặp Phí Tư Cầm, sau khi nhận thấy cô ta hoàn toàn khác với hôm trước, Phí Tư Cầm từng nhắc đến dì của mình.”
Hà Minh Ngọc mở cuốn sổ biên bản, quả thật tìm thấy đoạn nói đến: “Cô không biết à? Tôi có một người cô, bà ấy cũng không phải c.h.ế.t vì bệnh bình thường. Khi bố tôi nhìn thấy tôi, ông ấy đã hiểu rõ mọi chuyện rồi.”
Không phải c.h.ế.t vì bệnh bình thường, giống như Phí Tư Cầm với đa nhân cách, trong đó có một nhân cách khao khát t.ì.n.h d.ụ.c vô cùng mãnh liệt. Vì vậy, nhà họ Phí mới coi như gặp đại họa, và cũng vì thế nên Phí Vĩnh Bách đã vô cùng sợ hãi khi Phí Tư Cầm bộc lộ nhân cách chủ đạo vào năm cô ta 13 tuổi, nên ông ấy đưa cô ta ra nước ngoài điều trị.
Ở trong nước, nhận thức về bệnh tâm lý còn quá hạn chế. Người ta thường coi bệnh tâm thần như một thứ điên loạn, sợ hãi và xa lánh.
Phí Vĩnh Bách vì không muốn con gái mình bị kỳ thị nên ông ấy đã giấu kín chuyện này, lặng lẽ đưa cô ta ra nước ngoài điều trị.
Không lạ gì khi mà nhà họ Phí và nhà họ Quý lại trở thành bạn tốt, vì cả hai gia đình đều có con cái mắc bệnh tâm lý. Chỉ có điều, Quý Cẩm Mậu không giấu diếm về bệnh tự kỷ của Quý Chiêu, luôn bên cạnh chăm sóc anh cẩn thận, cố gắng để Quý Chiêu phát huy tài năng của mình mà không mong đợi sự hồi đáp; còn Phí Vĩnh Bách lại giấu kín mọi chuyện, thậm chí muốn nhốt con gái trong lồng, không để cô ta tiếp xúc với bất kỳ ai bên ngoài.