Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 702: Anh Có Bạn Trai Chưa?





Cung An Di thì suy nghĩ bản thân thật vất vả mới tìm được một người đàn ông dáng vẻ tuấn tú, năng lực mạnh lại có tính tình tốt như vậy, không ngờ người này lại đồng tính luyến ái, loại cảm giác này quả thực rất tồi tệ, hiện tại cô ấy cũng chẳng có khẩu vị gì cả, chỉ tùy tiện lùa hai miếng cơm rồi cũng bỏ d.a.o nĩa xuống.

Triệu Hướng Vãn ăn rất mau, nhanh chóng dễ dàng ăn xong, lại cầm khăn giấy lên lau miệng, sau đó đứng lên nói: “Tôi đi rửa tay, mọi người chờ tôi một chút.”

Khúc Hựu Triết muốn rời đi trước nhưng lại bị Triệu Hướng Vãn nói một câu khiến anh ta không đi nổi: “Nếu như anh mà dám đi thì tôi sẽ nói ra ở đây là…”

Hiện tại Khúc Hựu Triết vừa sợ lại vừa hận Triệu Hướng Vãn, hết lần này đến lần khác khuyết điểm của bản thân bị gây khó dễ, mà anh ta lại chẳng có cách nào, chỉ đành vừa đảm bảo mình không rời, vừa ngoắc tay gọi nhân viên phục vụ tới tính tiền.

Triệu Hướng Vãn rất nhanh đã trở về.

Khúc Hựu Triết lại hỏi một lần nữa: “Giờ chúng ta có thể rời đi được chưa?”

Triệu Hướng Vãn thản nhiên ngồi xuống: “Gấp cái gì? Chúng ta trò chuyện một chút đi.”

Khúc Hựu Triết khẩn trương hỏi: “Trò chuyện gì cơ?”

Triệu Hướng Vãn nâng mắt lên nhìn thẳng vào hai mắt anh ta: “Cha mẹ anh có biết không?”

Ánh mắt Khúc Hựu Triết né tránh: “Không biết.”

Khóe miệng Triệu Hướng Vãn nhếch lên: “Ồ, như vậy là có biết rồi.”

Con trai chỉ thích đàn ông không thích phụ nữ, cha mẹ làm sao có thể không biết được? Chẳng qua là bọn họ mắt nhắm mắt mở, chỉ cầu con trai kết hôn sinh con sớm một chút, cho là như vậy thì có thể sửa “sai” cho anh ta.

Khúc Hựu Triết như đang ngồi trên bàn chông.

[Rốt cuộc nha đầu này muốn hỏi cái gì đây? Có một số việc có thể nói, cũng có một số việc không thể nói, đánh c.h.ế.t cũng không thể nói ra. Giản Đằng nói, bọn họ là những người sinh sống trong bóng tối, anh ấy chính là ánh sáng của bọn họ, nghe theo lời anh ấy nói thì tuyệt đối chỉ có chính xác chứ không thể sai. Lúc nào mới có thể rời đi đây? Mình phải lập tức đi tìm Giản Đằng mới được, nhờ anh ấy giúp mình nghĩ ra kế gì đó, nếu như quả thực không được… Thì cũng chỉ có thể thật xin lỗi bọn họ.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Triệu Hướng Vãn hỏi: “Anh có bạn trai chưa?”

Lời này vừa nói ra đã khiến tất cả mọi người đều có chút ngồi không yên. Cung An Di, Mạnh An Nam đều cảm thấy buồn nôn, sờ lên cánh tay đã thấy lông mao dựng hết lên.

Mặt Khúc Hựu Triết căng chặt đỏ bừng, đỏ đến mức như sắp nhỏ ra máu: “Cô, cô có ý gì?”

Nếu như Triệu Hướng Vãn đã có lời muốn hỏi thì cô tuyệt đối sẽ không cho đối phương có cơ hội được thở dốc.

Cô mỉm cười nói: “Đừng tức giận. Làm rồi thì đừng sợ người khác nói ra chứ. Xem ra, anh có bạn trai rồi.”

Khúc Hựu Triết muốn đứng lên, nhưng lại có chút không dám, chỉ lạnh lùng nói: “Mời cô tôn trọng người khác một chút đi, có được hay không?”

Nụ cười trên gương mặt Triệu Hướng Vãn vẫn không hề thay đổi, nhưng trong mắt lại lóe lên một tia lạnh lẽo: “Tôn trọng? Anh cũng biết là phải tôn trọng người khác à? Lúc lừa gạt phụ nữ kết hôn sao anh không nghĩ đến chuyện tôn trọng người khác đi?”

Lửa giận vất vả lắm mới dâng lên, trong nháy mắt lại bị cô dập tắt, Khúc Hựu Triết cười khổ nói: “Dạ dạ dạ, là tôi sai, là tôi có tội. Mọi người cứ mắng đi, chỉ cần có thể để mọi người nguôi giận thì mắng thế nào cũng được.”

Triệu Hướng Vãn lại hỏi: “Bạn trai anh là ai? Tên là gì? Làm công việc gì?”

Cả người Khúc Hựu Triết thoáng chốc căng thẳng, anh ta cắn răng, trong đôi mắt cũng xuất hiện tia oán hận: “Cô có ý gì vậy?”

Triệu Hướng Vãn nhún nhún vai: “Dù sao cũng phải bắt cả người này thì tôi mới yên tâm được. Nghe nói cũng đồng tính luyến ái giống anh đúng không, cũng giấu kỹ đấy, tương lai nhỡ như có người giới thiệu đối tượng cho tôi, nếu như là người đồng tính luyến ái thì tôi nên làm thế nào?”

Khúc Hựu Triết nghe cô chẳng có chút tránh né nào mà cứ một câu lại một câu đồng tính luyến ái, cảm giác nội tâm cũng bị Triệu Hướng Vãn c.h.é.m một đao thật sâu, m.á.u tươi đầm đìa.

Anh ta tức giận đến mức cả người run rẩy: “Đây là những chuyện riêng tư của tôi, tôi không muốn trả lời!”

Triệu Hướng Vãn nghiêng người về phía, cách khuôn mặt của Khúc Hựu Triết thêm một tấc, thấp giọng nói: “Để tôi đoán xem là kiểu người thế nào nhé? Nghe nói anh thích đánh quần vợt à? Tôi thấy trên tay anh một bắp thịt cũng chẳng có, chỉ sợ là mượn chuyện đi đánh quần vợt để làm mấy chuyện người khác không thể trông thấy chứ gì? Rất tốt, tôi đoán đúng rồi. Bạn trai anh là người yêu thích quần vợt đúng không? Huấn luyện viên quần vợt? Ồ, xem ra là huấn luyện viên quần vợt thật.”

Đây là lần đầu tiên Mạnh An Nam nhìn thấy thủ đoạn tra hỏi của Triệu Hướng Vãn, cảm giác cực kỳ hoa mắt chóng mặt.