Thập Niên Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Trọng Sinh Rồi

Chương 153



Đãi ngộ của quân nhân tuy không thấp, nhưng còn phụ thuộc vào cấp bậc. Thêm vào đó, họ không chỉ lo cho gia đình nhỏ, mà còn phải chu cấp cho cha mẹ và người thân ở quê. Những gia đình đông con lại càng khó khăn hơn.
 

Trước đây, Khương Ngư từng nhờ các chị em quân tẩu giúp làm việc mấy lần, qua đó kiếm được một khoản tiền nho nhỏ. Nhờ vậy, cô mới có thể bỏ tiền ra mua thịt. Cũng chính vì lý do đó, các quân tẩu luôn trông ngóng, mong chờ cô lại kiếm thêm việc để họ có cơ hội tham gia.

Mệt mỏi hay khổ cực gì cũng chẳng sao, ai mà chẳng phải bắt đầu từ những ngày gian khó để vươn lên? Chỉ cần có thể kiếm được tiền, mọi vất vả đều đáng giá.

Hôm nay, Hạ Tình cuối cùng cũng rảnh rỗi. Cô mua một cân bánh ngọt trứng gà và một cân táo, rồi mang đến nhà thăm Khương Ngư. Một mặt là để cảm ơn Khương Ngư đã giúp đỡ trước đây, mặt khác, hai người cũng coi như bạn bè, thăm hỏi nhau là chuyện bình thường.

Khương Ngư mở cửa, có chút bất ngờ khi thấy Hạ Tình xuất hiện:
“Hạ Tình, sao cô lại đến đây?”

Hạ Tình nở nụ cười, đặt túi đồ lên bàn:
“Khương Ngư, nhờ cô và đoàn trưởng Hoắc giúp đỡ nên trang phục biểu diễn lần này của chúng tôi mới hoàn thành kịp. Tôi nghe nói cô không được khỏe, hôm đó còn phải để đoàn trưởng Hoắc bế về. Chúng ta là bạn bè, tôi nghĩ nên đến thăm cô một chút.”

Nghe vậy, Khương Ngư mỉm cười, cảm thấy ấm lòng. Bạn bè thì chẳng bao giờ là quá ít, mà Hạ Tình lại có tính tình dễ chịu, nên cô rất vui khi đón tiếp.

“Đúng vậy, chúng ta là bạn bè. Cảm ơn cô nhé.”

Hạ Tình vội đáp lại:
“Tôi mang một ít bánh ngọt trứng gà và táo đến cho cô. Thực ra tôi cũng không biết mua gì, nên chọn mấy thứ này. Táo này ngọt lắm đấy!”

Khương Ngư thoáng lưỡng lự. Cô không muốn nhận quà, nhưng nếu từ chối thì e rằng lại làm phật ý Hạ Tình, thế nên cô chỉ có thể mỉm cười đồng ý.

“Cảm ơn cô nhé, đúng lúc tôi cũng muốn ăn chút trái cây cho ngọt miệng.”

Nghe lời cô, Hạ Tình cười vui vẻ. Quà tặng hợp ý người nhận thì cả người tặng lẫn người nhận đều cảm thấy thoải mái, hài lòng.

Thực tế, những thứ mà Hạ Tình mang đến không hề rẻ. Ở vùng Tây Bắc này, việc trồng trọt quy mô lớn vẫn chưa phổ biến, nhiều nơi còn hoang vu. Các gia đình hầu như tự trồng rau củ, phần lớn chỉ đủ ăn. Trái cây, nhất là những loại như táo, lại càng đắt đỏ.

Khương Ngư mời Hạ Tình ngồi xuống rồi tự tay pha một cốc sữa bột thơm lừng cho cô. Đây là loại sữa bột nhập khẩu, đắt đỏ vô cùng, mỗi hộp có giá lên đến mấy chục đồng. Hoắc Diên Xuyên mua nó cho Khương Ngư uống để bồi bổ, bất chấp thực tế là tình trạng sức khỏe của cô không nghiêm trọng đến mức đó.