Tô Bình Chi ôm Yến Yến, từng bước từng bước bước ra khỏi viện của ta, các tỳ nữ theo sau.
Trong viện đột nhiên trở nên vắng lặng.
Cũng như trong lòng ta.
Ta và Tô Bình Chi sao lại có thể rơi vào cảnh này?
Sau hôn lễ, ta và Tô Bình Chi sống tại một viện nhỏ hẻo lánh trong Tô phủ. Những chị em dâu và tiểu thư trong gia đình Tô gia đều khinh thường hắn, cũng khinh thường ta.
Ta vì hắn mà xông xáo trước mặt những người đó, chịu mắng, chịu đánh, liều mạng bảo vệ danh dự của hắn.
Lúc ấy, Tô Bình Chi luôn chăm sóc ta.
Hắn nói với giọng dịu dàng: "Thất nương, khi ta lên đến đỉnh cao, nhất định không để ai có thể khi dễ ngươi, nhục mạ ngươi."
Hắn có tài năng, có hoài bão.
Ta tin tưởng hắn.
Giờ đây, Tô Bình Chi đã lên đến đỉnh cao quyền lực, người đầu tiên đ.â.m d.a.o vào ta lại chính là hắn.
Ta co quắp trên giường, tim gan phổi thận như bị xé nát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tô Bình Chi ghét ta không thể có con.
Hắn đã quên, từng có một thời ta khỏe mạnh, khi chúng ta kết hôn được nửa năm, ta đã nôn ói không ngừng.
Đại phu bảo đó là dấu hiệu mang thai.
Ta cẩn thận dưỡng thai sáu tháng, đã chọn rất nhiều tên cho đứa bé. Cuối cùng, không tên nào được dùng.
Vào một đêm khuya, Tô Bình Chi mang đến cho ta một bát thuốc bỏ thai.
Hắn nói rằng phu nhân của Cửu Hoàng tử cũng đang mang thai, có người dùng nàng ta để uy h.i.ế.p Cửu điện hạ, Tô Bình Chi thay Cửu điện hạ làm việc, giúp Cửu điện hạ giải quyết khó khăn.
Hắn hủy hoại đứa con của ta, để làm mưu đồ cho kẻ khác, để giành công lao cho mình.
Đêm đó, m.á.u từ thân thể ta chảy không ngừng, nhưng ta không dám báo động, ngay cả thầy thuốc cũng không dám mời, chỉ biết cắn chặt miếng vải chịu đựng từng cơn đau.
Tô Bình Chi lau đi nước mắt của ta: "Thất nương, sau này chúng ta vẫn có thể có những đứa con khác."
Nhưng lúc đó, ta không có sức khỏe để dưỡng thai.
天涯远无处不为家 蓬门自我也像广厦
Sau đó nhiều năm, ta không thể mang thai lần nữa.
Nhưng Tô Bình Chi lại ở bên người khác, có con, và sống cùng con cháu.