Thất Nương

Chương 7



Tô Bình Chi xem trọng Yến Yến.

Lễ nâng nàng ta làm bình thê cũng được thực hiện đầy đủ, mọi thứ đều được tính toán kỹ lưỡng. Trong khi đó, ta đã lén lút đem toàn bộ cửa hàng, đầu mối của mình đổi thành tiền mặt.

Ngày trước khi đại hôn, Yến Yến đến tìm ta.

Ta giả vờ như vẫn đang trong bệnh tật, không mở cửa gặp nàng, nhưng nàng nhất quyết muốn nói chuyện với ta.

天涯远无处不为家
蓬门自我也像广厦

"Tỷ tỷ, thực ra ta đã gặp ngươi từ lâu."

"Ngày đó ngươi đang kéo con ngựa lùn ở trường đua, phu quân đứng bên vẽ tranh cho ngươi, hắn trông thật dịu dàng, chắc chắn là một người chồng tốt. Khi đó ta nghĩ, nếu hắn là phu quân của ta thì tốt biết mấy."

Ta cắt lời nàng: "Ta không quan tâm đến chuyện của các ngươi."

"Biến đi."

Yến Yến lại cười nhẹ, không để tâm: "May mắn trời cao đã che chở, cho phép ta trở thành phu nhân của phu quân."

"Tỷ tỷ, ngươi không biết đâu? Mỗi ngày trong thuốc bổ của ngươi đều có một vị nhục hương. Đây là phu quân bảo cho, thân thể ngươi đã không còn vấn đề gì, nhưng phu quân không muốn đứa trẻ ra đời từ bụng ngươi."

Nàng ta trên mặt đầy vẻ đắc ý.

Ta như rơi vào hầm băng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ngày đó, một bát thuốc phá thai, khiến ta mất đi đứa con đã được sáu tháng. Nó đã thành hình.

Là một nữ hài.

Ta thậm chí không kịp nhìn nó một lần.

Nó bị Tô Bình Chi đem đi, bị m.ổ b.ụ.n.g lấy ra, dâng lên cho Cửu điện hạ, với mục đích làm rối loạn tâm trí vua.

Thậm chí, t.h.i t.h.ể của nó cũng không được chôn cất.

Tô Bình Chi nói rằng, chúng ta còn có thể có con.

Bảy năm qua, ta đã gặp vô số đại phu, thuốc thừa đã có thể lấp đầy cái ao trong sân.

Lời đàm tiếu trong kinh thành không dứt.

Những tiếng chửi bới, mắng ta là người ghen tuông, không thể sinh con, ta không phải không nghe thấy.

Chỉ là khi yêu hắn, ta cam chịu những nỗi đau này như thể đó là điều ngọt ngào.

Nhưng hóa ra, tất cả đều là kế hoạch có chủ đích của Tô Bình Chi.

Hắn lạnh lùng đứng nhìn, không muốn ta sinh con cho hắn.