Chương 116: Kẻ Phá Vỡ Quy Tắc
Lời cảnh báo của Thông Thiên Tháp như một gáo nước lạnh dội vào lòng tất cả các thiên tài đang có mặt trên Thái Cổ Chiến Trường. Uy áp kinh hoàng tỏa ra từ "Kẻ Phá Vỡ Quy Tắc" trên tế đàn khiến cho ngay cả các Nguyên Anh lão tổ cũng cảm thấy tim mình đập loạn, linh lực trong cơ thể như muốn ngưng trệ.
Khí tức đó, đã vượt qua phạm trù của Nguyên Anh cảnh!
"Điên rồi! Đây không phải là khảo nghiệm, đây là muốn giết tất cả chúng ta!" một tu sĩ hoảng sợ hét lên.
Hoàng Phủ Kinh Vân là người phản ứng nhanh nhất. Hắn là hoàng tử, là thiên tài của Thánh Địa, nhưng hắn không phải là kẻ ngu ngốc. Hắn biết rõ, đối mặt với một sự tồn tại ở cấp độ này, xông lên chỉ có một con đường chết.
"Kẻ này không thể địch lại! Tất cả nghe lệnh ta, đi tìm Sinh Môn phụ!" Hắn quyết đoán ra lệnh cho nhóm thuộc hạ của mình.
Nói rồi, hắn không chút do dự, dẫn đầu cả nhóm bay về một hướng khác, bắt đầu cuộc tìm kiếm trong tuyệt vọng. Rất nhiều tu sĩ và các nhóm nhỏ khác thấy vậy, cũng vội vàng đi theo. Đối với họ, dù cơ hội tìm thấy Sinh Môn rất mong manh, nhưng vẫn còn tốt hơn là ở lại đối mặt với con quái vật kia.
Trong nháy mắt, khu vực trung tâm chiến trường vốn đang căng thẳng, nay chỉ còn lại vài nhóm nhỏ, và liên minh ba người của Lâm Minh.
Lăng Phong nhìn con quái vật trên tế đàn, thanh kiếm trong tay khẽ rung lên vì hưng phấn, nhưng trong mắt cũng đầy vẻ ngưng trọng. Hắn quay sang Lâm Minh: "Quyền Vương đạo hữu, huynh có dự định gì?"
Lâm Minh nhìn chằm chằm vào Kẻ Phá Vỡ Quy Tắc, trong mắt không có sự sợ hãi, mà chỉ có một ngọn lửa chiến ý hừng hực. Từ khi tu luyện đến nay, cậu luôn khao khát được đối đầu với những đối thủ mạnh hơn mình.
"Trong từ điển của ta, không có chữ 'chạy'." Lâm Minh bình thản nói. "Hơn nữa, phần thưởng khi giết được nó, chắc chắn sẽ không tầm thường."
Nghe câu nói của cậu, Lăng Phong bỗng cười lớn, kiếm ý trên người bùng nổ. "Được! Nghe danh Quyền Vương bá đạo đã lâu, hôm nay mới thực sự được thấy. Vậy thì Lăng Phong này sẽ cùng huynh điên một lần!"
Lãnh Nguyệt Tiên Tử ở bên cạnh, gương mặt lạnh như băng nhưng trong đôi mắt đẹp lại lóe lên một tia sáng kỳ dị. Nàng chỉ nói hai chữ: "Ta cũng vậy."
Một liên minh vốn chỉ là tạm thời, nay lại trở nên vô cùng vững chắc trước một kẻ địch chung.
Kẻ Phá Vỡ Quy Tắc trên tế đàn, mà có lẽ nên gọi là Thái Cổ Ma Tướng, dường như đã cảm nhận được chiến ý của ba người họ. Nó từ từ giơ bàn tay xương xẩu của mình lên.
Trong khoảnh khắc, tất cả những vũ khí gãy nát, những bộ chiến giáp vỡ vụn trên khắp chiến trường đều rung lên bần bật, rồi đồng loạt bay lên không trung, tạo thành một cơn bão kim loại khổng lồ.
Nó vung tay xuống.
Cơn bão kim loại, mang theo sát khí và oán niệm của cả một thời đại, như một cơn sóng thần, ập về phía bộ ba Lâm Minh. Đòn tấn công đầu tiên, đã đủ sức hủy diệt cả một thành trì.