Chương 58: Thú Triều Báo Hiệu
Lời cảnh báo của Lâm Minh khiến cho không khí trong đoàn xe trở nên căng thẳng tột độ.
Tô Mạn không còn chút nghi ngờ nào đối với phán đoán của cậu. Nàng lập tức ra lệnh cho toàn bộ đội hộ tống tăng cường cảnh giới lên mức cao nhất, tốc độ của đoàn xe cũng chậm lại, mỗi một bước đi đều vô cùng cẩn trọng.
Họ tiếp tục tiến sâu vào trong dãy núi. Cảnh tượng trên đường đi càng lúc càng chứng minh cho lời nói của Lâm Minh.
Họ thấy từng đàn chim Linh Điểu vốn hiền hòa lại hoảng loạn bay về phía Nam, bất chấp phương hướng. Họ thấy những con Hắc Hùng và Thiết Giáp Tê, vốn là kẻ thù không đội trời chung, nay lại cùng nhau chạy trốn trong một phương hướng, hoàn toàn không để ý đến nhau.
Mặt đất bắt đầu có những rung động nhẹ, càng lúc càng rõ rệt.
"Phía trước, cách năm mươi dặm." Lâm Minh, người đã nhắm mắt ngồi thiền trên nóc xe, đột nhiên mở mắt ra, sắc mặt vô cùng ngưng trọng. "Có một làn sóng yêu thú khổng lồ đang lao về phía này. Số lượng... không thể đếm hết. Là Thú Triều ."
Hai chữ "Thú Triều" khiến cho sắc mặt của tất cả mọi người, kể cả Tô Mạn, đều trở nên trắng bệch.
Thú triều là một loại thiên tai trong Yêu Thú Sơn Mạch. Khi có một loại thiên tài địa bảo cực phẩm nào đó sắp trưởng thành, hoặc do một biến động địa chất nào đó, toàn bộ yêu thú trong một khu vực rộng lớn sẽ trở nên điên cuồng, tạo thành một làn sóng hủy diệt, san bằng mọi thứ trên đường đi của chúng.
Đoàn xe của họ, so với thú triều, chẳng khác nào một chiếc thuyền lá giữa cơn sóng thần.
"Chúng ta phải làm sao đây, Lâm Chân Nhân?" Tô Mạn lần đầu tiên mất đi vẻ bình tĩnh, giọng nói có chút run rẩy.
Quay đầu lại? Nhiệm vụ thất bại, danh tiếng của Vạn Bảo Lâu sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.
Tiếp tục tiến lên? Đó là tự tìm đường chết.
Trong lúc mọi người còn đang hoang mang, Lâm Minh đã đứng dậy. Cậu nhanh chóng lấy ra một tấm bản đồ chi tiết của khu vực mà Vạn Bảo Lâu cung cấp. Ánh mắt cậu nhanh chóng quét qua bản đồ, rồi dừng lại ở một địa điểm.
"Đến đây!" Cậu chỉ vào một hẻm núi hẹp. "Nơi này được gọi là Nhất Tuyến Thiên, địa thế cực kỳ hẹp, hai bên là vách núi dựng đứng, chỉ có một lối vào. Đây là nơi duy nhất chúng ta có thể lợi dụng địa hình để phòng thủ."
Cậu nhìn Tô Mạn và những người khác bằng ánh mắt kiên định: "Đây là một canh bạc, nhưng là canh bạc duy nhất chúng ta có thể cược. Tin ta không?"
Giờ phút này, không một ai có bất kỳ sự do dự nào. Tô Mạn gật đầu thật mạnh: "Tất cả nghe theo sự sắp xếp của Lâm Chân Nhân!"
Đoàn xe lập tức tăng tốc, liều mạng chạy về phía hẻm núi Nhất Tuyến Thiên. Tiếng gầm rú của bầy yêu thú và sự rung chuyển của mặt đất ngày càng gần. Cuộc chạy đua với tử thần đã bắt đầu.
Vài canh giờ sau, họ cuối cùng cũng đã đến được lối vào của Nhất Tuyến Thiên. Cả đoàn xe nhanh chóng tiến vào bên trong. Khi họ vừa quay đầu lại, một cảnh tượng kinh hoàng đã hiện ra.
Ở phía xa, một đường chân trời màu đen đang di chuyển. Đó không phải là một đường thẳng, mà là một biển yêu thú vô tận, từ những con sói, hổ, báo cấp thấp, cho đến những con tê giác, voi ma mút, mãng xà khổng lồ... Tất cả đang điên cuồng lao về phía họ. Cơn sóng thần hủy diệt, sắp sửa ập tới.