Chương 69: Uy Danh Ma Thần
Đối mặt với đòn tấn công hợp lực của hai đại cao thủ, Lâm Minh không hề có ý định lùi bước. Ánh mắt cậu rực lên chiến ý.
"Đến hay lắm!"
Cậu gầm lên một tiếng, không phòng ngự, mà chọn cách tấn công đối tấn công. Đôi Huyền Thiết Trọng Quyền được cậu vận dụng đến cực hạn.
"Hỗn Độn Long Quyền!"
Một nắm đấm màu xám tro, mang theo long uy và sức mạnh hủy diệt, va chạm trực diện với quả cầu lửa của Mãnh Hổ và trảo ảnh ma quỷ của Thiên Yêu Nữ.
"ẦMMMMMM!"
Một vụ nổ còn kinh khủng hơn cả lúc trước xảy ra ngay tại trung tâm Kiếm Mộ. Cả không gian như muốn sụp đổ. Lâm Minh bị chấn động bay ngược lại, khóe miệng rỉ ra một dòng máu tươi. Nhưng cậu đã chặn được! Một mình cậu đã chặn được đòn hợp lực của hai Kim Đan trung kỳ!
Mãnh Hổ và Thiên Yêu Nữ cũng bị chấn động lùi lại, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
Lâm Minh không cho chúng có thời gian để kinh ngạc. Cậu xác định mục tiêu đầu tiên, chính là Mãnh Hổ, kẻ có lối đánh trực diện và uy hiếp lớn hơn. Cậu lợi dụng cơn bão kiếm khí hỗn loạn xung quanh để che giấu thân hình, tốc độ của cậu trong môi trường này trở nên quỷ dị khôn lường.
"Cẩn thận!" Thiên Yêu Nữ hét lên cảnh báo.
Nhưng đã quá muộn. Lâm Minh đã xuất hiện
ngay bên cạnh Mãnh Hổ như một bóng ma.
Mãnh Hổ hoảng sợ, vội vàng điều khiển con Xích Diễm Sư đến cứu giá. Nhưng con yêu thú vừa lao tới, đã bị một quyền của Lâm Minh đánh cho bay thẳng vào trong cơn bão kiếm khí, trong nháy mắt bị chém thành vô số mảnh vụn.
"Súc sinh!" Mãnh Hổ đau đớn gầm lên.
Nhưng tiếng gầm của hắn nhanh chóng tắt lịm. Bởi vì nắm đấm của Lâm Minh đã xuyên qua lớp phòng ngự của hắn, xuyên qua lồng ngực của hắn.
Mãnh Hổ, thiếu chủ của Vạn Thú Môn, một trong những thiên tài của Bắc Cương, đã chết dưới một quyền của Lâm Minh.
Chứng kiến cảnh tượng này, Thiên Yêu Nữ, người luôn tự tin vào sự xảo quyệt của mình, cuối cùng cũng cảm thấy sợ hãi. Đây không phải là người, đây là một con ác quỷ, một vị ma thần!
Nàng không chút do dự. Nàng cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu huyết, thi triển một loại bí thuật pháp tà ác. Một cánh tay của nàng tự nổ tung, hóa thành một màn sương máu. Lợi dụng màn sương che mắt, chân thân của nàng hóa thành một tia sáng máu, với tốc độ không thể tin nổi bay ra khỏi Kiếm Mộ, trốn thoát.
Nàng đã quyết đoán từ bỏ tất cả thuộc hạ của mình để giữ lại mạng sống.
Khi hai thủ lĩnh một chết một chạy, cuộc chiến đã kết thúc. Cơn bão kiếm khí, mất đi sự kích phát của Lâm Minh, cũng từ từ lắng xuống.
Trong thung lũng chết chóc, chỉ còn lại một mình Lâm Minh đứng giữa đống thi thể. Cả người cậu đầy vết thương do kiếm khí gây ra, sắc mặt trắng bệch, linh lực gần như cạn kiệt.
Nhưng cậu đã là người chiến thắng cuối cùng.
Cậu nhanh chóng thu lấy túi trữ vật của tất cả những kẻ đã chết, đặc biệt là của Mãnh Hổ.
Đây lại là một khối tài sản khổng lồ. Cậu giờ đã có trong tay hai tấm Thái Cổ Lệnh Bài.
Sau khi làm xong tất cả, cậu tìm một hang
động kín đáo ngay trong Kiếm Mộ, bố trí trận pháp rồi bắt đầu ngồi xuống chữa thương và hồi phục.
Cậu biết rằng, sau trận chiến này, cái tên "Quyền Vương" sẽ không còn là một truyền kỳ của đấu trường nữa, mà sẽ trở thành một cái tên khiến cho cả Bắc Cương phải run sợ.
Cậu sẽ bị Vạn Thú Môn và Thiên Ma Cốc truy sát đến cùng trời cuối đất.
Nhưng cậu không sợ. Cậu đã có được thứ mình cần. Việc còn lại, là chờ đợi Thái Cổ Bí Cảnh mở ra.
Trong sự tĩnh lặng của Kiếm Mộ, một vị ma thần mới của Bắc Cương đang lặng lẽ hồi phục, chờ đợi ngày khuấy đảo cả một vùng đất.