Thất Sơn Tiên Lộ

Chương 73: Manh Mối Đầu Tiên



Chương 73: Manh Mối Đầu Tiên

Con Thạch Giáp Long Sên đã phát hiện ra Lâm Minh, một kẻ xâm nhập vào lãnh địa của nó. Nó gầm lên một tiếng, từ trong miệng phun ra một luồng dịch nhầy màu xanh lục, mang theo mùi hôi thối và khả năng ăn mòn cực mạnh, bắn về phía cậu.

Lâm Minh hừ lạnh, thân hình lóe lên, dễ dàng né tránh. Luồng dịch nhầy bắn vào vách đá phía sau, tạo ra những tiếng "xèo xèo" và một cái hố sâu hoắm.

Cậu biết rằng mình phải tốc chiến tốc thắng, nếu không tiếng động ở đây sẽ thu hút những sinh vật hoặc những tu sĩ khác đến.

Cậu lao thẳng về phía con yêu thú, đôi Huyền Thiết Trọng Quyền đã được vận sức.

"Keng!"

Một quyền của cậu đánh thẳng vào lớp vỏ đá của con Long Sên, tạo ra một tiếng nổ lớn, nhưng chỉ làm nứt ra vài đường nhỏ. Lớp phòng ngự của con yêu thú này quả nhiên kinh người.

Nhưng Lâm Minh không hề nao núng. Cậu đã nâng cấp đôi găng tay của mình bằng Đại Địa Tinh Hạch, nó mang theo một tia pháp tắc của nguyên tố Thổ.

"Phá!"

Cậu lại tung một quyền nữa. Lần này, khi nắm đấm của cậu chạm vào lớp vỏ đá, một luồng năng lượng màu vàng đất từ đôi găng tay tuôn ra, trực tiếp hóa giải kết cấu phòng ngự hệ thổ của lớp vỏ.

"RẮC!" Lớp vỏ đá kiên cố bị một quyền này của Lâm Minh đánh cho vỡ một mảng lớn.

Con Long Sên gầm lên đau đớn, điên cuồng tấn công. Nhưng đã mất đi lớp phòng ngự vững chắc nhất, nó không còn là đối thủ của Lâm Minh nữa. Sau vài chiêu, Lâm Minh đã tìm được cơ hội, một quyền đánh nát đầu rồng của nó, kết thúc trận chiến.

Sau khi giết chết con yêu thú, Lâm Minh lấy đi viên yêu đan Kim Đan trung kỳ quý giá của nó. Khi cậu kiểm tra hang ổ của nó, cậu phát hiện ra một điều bất ngờ.

Con Long Sên này dường như đang canh giữ một thứ gì đó. Trong góc hang, có một bộ hài cốt của một tu sĩ đã chết từ rất lâu. Bên cạnh bộ hài cốt là một túi trữ vật đã mục nát và một quyển nhật ký bằng da thú.

Lâm Minh mở quyển nhật ký ra. Chữ viết bên trong đã mờ, nhưng vẫn có thể đọc được.

Đây là nhật ký của một vị Kim Đan chân nhân đã tiến vào bí cảnh này mấy trăm năm trước.

Ông ta cũng đến đây để tìm kiếm cơ duyên đột phá Nguyên Anh, đặc biệt là tìm kiếm Thái Cổ Đạo Quả.

Quyển nhật ký ghi lại, Đạo Quả được cho là sẽ xuất hiện tại một nơi gọi là Dược Thần Cốc, một thung lũng nơi các loại linh dược vạn năm mọc như cỏ dại. Kẹp trong quyển nhật ký là một tấm bản đồ da thú đã cũ, vẽ lại một phần đường đi đến Dược Thần Cốc.

Cuối cùng, trang nhật ký có một dòng chữ cảnh báo được viết bằng máu: "Dược Thần Cốc được bảo vệ bởi các Dược Nhân... Bọn chúng không phải người sống, cũng không phải người chết... từng là các luyện đan sư... nay là những kẻ bảo vệ vĩnh hằng... Cẩn thận sương độc của chúng..."

Lâm Minh cất kỹ quyển nhật ký và tấm bản đồ. Cậu đã có được manh mối và mục tiêu đầu tiên, vô cùng quan trọng.

Đúng lúc cậu định rời đi, thần thức của cậu cảm nhận được có vài luồng khí tức đang đến gần. Cậu vội vàng ẩn mình.

Một nhóm tu sĩ lướt qua khu vực này. Dẫn đầu chính là Lăng Phong của Bắc Đẩu Cung.

Bọn họ có vẻ cũng vừa trải qua một trận chiến, đang di chuyển một cách cẩn trọng.

Sau khi nhóm Lăng Phong đi khỏi không lâu,
ở một hướng khác, Thiên Yêu Nữ và đám người Thiên Ma Cốc cũng xuất hiện. Bọn chúng dường như đang lần theo dấu vết gì đó, ánh mắt không ngừng quan sát xung quanh.

Các thế lực lớn đã bắt đầu chạm trán nhau trong thế giới cổ đại này. Lâm Minh, người đang nắm giữ manh mối quan trọng nhất, lại đang ở ngay giữa tâm bão. Cuộc phiêu lưu tìm kiếm bảo vật, giờ mới thực sự bắt đầu.