Chương 75: Dược Thần Cốc Hiện
Từ trong bóng tối, Lâm Minh từ từ bước ra.
"Lăng Phong đạo hữu, chúng ta lại gặp mặt." Cậu bình thản chào. rồi quay đầu, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía ẩn nấp của Thiên Yêu Nữ. "Thiên Yêu Nữ, xem kịch có vui lắm không?"
Bị điểm mặt, Thiên Yêu Nữ biết không thể trốn được nữa. Nàng ta duyên dáng dẫn thuộc hạ bước ra, cười khanh khách: "Không ngờ lại có thể gặp được Quyền Vương ở đây, thật là trùng hợp."
Con Hủ Long Giao, sau khi bị trọng thương, đã trở nên vô cùng điên cuồng. Nó gầm lên, tấn công bừa bãi cả ba phe.
Tình thế lập tức trở nên hỗn loạn. Một con yêu thú Kim Đan trung kỳ điên cuồng, một nhóm Bắc Đẩu Cung chính trực, một nhóm Thiên Ma Cốc tà ác, và một Lâm Minh trung lập nhưng mạnh mẽ không lường được.
"Giết con súc sinh này trước, mọi chuyện khác tính sau. Ai có ý kiến?" Lâm Minh cất giọng, tuy bình thản nhưng lại mang theo một sức nặng không thể kháng cự. Uy lực của một quyền vừa rồi đã chứng minh tất cả.
Lăng Phong và Thiên Yêu Nữ liếc nhìn nhau, dù không muốn nhưng đều gật đầu. Đây là cách tốt nhất lúc này.
Một cuộc liên thủ tạm thời được hình thành.
Lâm Minh với sức mạnh tuyệt đối, đóng vai trò tấn công chính diện. Kiếm trận của Bắc Đẩu Cung vây khốn và hỗ trợ. Thiên Ma Cốc đứng từ xa, dùng các loại độc công và nguyền rủa để làm suy yếu con yêu thú.
Dưới sự hợp sức của ba bên, con Hủ Long Giao dù mạnh mẽ cũng không thể chống đỡ.
Sau nửa canh giờ, nó gầm lên một tiếng cuối cùng rồi ngã xuống.
Khi thân hình khổng lồ của nó đổ sập, nó đã va vào một vách đá phủ đầy rêu, làm lộ ra một tấm bia đá cổ xưa ẩn ở phía sau. Trên bia đá có khắc ba chữ cổ, dù đã mờ nhưng vẫn có thể nhận ra:
Dược Thần Cốc!
Trong nháy mắt, sự liên minh tạm thời vỡ tan.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về con đường nhỏ vừa lộ ra sau tấm bia, tràn ngập vẻ tham lam.
"Xông vào!"
Không ai bảo ai, cả ba phe đồng loạt lao về phía con đường. Một cuộc đua mới đã bắt đầu.
Nhưng người nhanh nhất chính là Lâm Minh.
Cậu dậm chân một cái, cả người như một mũi tên, vượt qua tất cả, lao vào con đường trước tiên. Lăng Phong và Thiên Yêu Nữ cũng không chịu thua kém, theo sát phía sau.
Sau khi đi qua con đường hẹp và tối, một cảnh tượng không thể tin nổi hiện ra trước mắt Lâm Minh.
Một thung lũng tràn ngập sinh cơ. Linh khí ở đây cô đọng lại thành sương mù. Vô số linh dược ngàn năm, vạn năm phát ra ánh sáng rực rỡ, mọc khắp nơi như cỏ dại. Ở trung tâm thung lũng, trên một tế đàn bằng bạch ngọc, có một cái cây nhỏ chỉ cao một thước. Trên cây, chỉ có duy nhất một quả, nhưng quả đó lại như chứa đựng cả một dải ngân hà, lấp lánh và huyền ảo.
Thái Cổ Đạo Quả!
Nhưng Lâm Minh không bị sự hấp dẫn đó làm cho mờ mắt. Cậu nhìn thấy, xung quanh tế đàn, có khoảng vài chục bóng người đang đứng im lặng. Bọn họ mặc trang phục của luyện đan sư từ thời thượng cổ, nhưng làn da lại có màu xanh nhạt, đôi mắt trống rỗng, vô hồn. Từ người họ tỏa ra một làn sương độc khí mờ ảo.
Dược Nhân! Những người bảo vệ của Dược Thần Cốc.
Đúng lúc đó, Lăng Phong và Thiên Yêu Nữ cũng đã đuổi tới phía sau.
Phía trước là những người bảo vệ bí ẩn. Phía sau là hai đối thủ mạnh mẽ. Lâm Minh một lần nữa rơi vào tình thế bị bao vây. Cuộc chiến giành lấy chí bảo, sắp sửa bùng nổ.