Chương 84: Hồng Môn Yến tại Vân Hải Đài
Ba ngày sau, tại Vân Hải Đài.
Vân Hải Đài là một kỳ quan của Vân Hải Thành. Đó là một tảng đá khổng lồ, phẳng như gương, lơ lửng giữa biển khơi, cách bờ hàng chục dặm, được nối với đất liền bằng một cây cầu ánh sáng do trận pháp tạo thành. Phong cảnh nơi đây tuyệt đẹp, nhưng hôm nay, nó lại ẩn chứa sát khí ngút trời.
Đoàn người của Vạn Bảo Lâu, do Lâm Minh, Huyền lão và Vân Hải Lão Tổ dẫn đầu, đã đến nơi.
Phía đối diện, đoàn người của Thiên Cơ Các cũng đã chờ sẵn. Nhưng điều kỳ lạ là, người đứng đầu của chúng chỉ là một tên thuộc hạ Kim Đan kỳ. Vị Các chủ bí ẩn kia dường như không có mặt.
"Huyền lão, Vân Hải lão tổ, đã lâu không gặp." Tên thuộc hạ kia lên tiếng, giọng điệu không hề có chút kính trọng. "Các chủ của chúng tôi nói, ngài ấy không có thời gian cho những chuyện nhỏ nhặt này. Ngài ấy đưa ra điều kiện cuối cùng: Vạn Bảo Lâu giao ra tám phần quyền khống chế Truyền Tống Trận, rút khỏi Vân Hải Thành, chúng ta sẽ nước sông không phạm nước giếng."
"Nằm mơ!" Vân Hải Lão Tổ tức giận quát.
"Thiên Cơ Các các ngươi đừng có được voi đòi tiên!"
Tên thuộc hạ kia chỉ cười lạnh. Hắn không nói gì thêm, chỉ lùi lại phía sau.
Đột nhiên, một giọng nói khàn khàn, đầy vẻ uy nghiêm và tà dị, vang lên từ khắp nơi trong không gian, như thể chính trời đất đang lên tiếng. Đó là giọng của vị Các chủ bí ẩn.
"Nếu đã không muốn nói chuyện, vậy thì tất cả hãy ở lại đây làm phân bón cho đám san hô dưới biển đi!"
Dứt lời, cả Vân Hải Đài rung chuyển dữ dội.
Bầu trời vốn trong xanh bỗng tối sầm lại. Vô số phù văn cổ xưa, phức tạp hiện lên trên mặt đất, trên không trung, và cả trên mặt biển xung quanh, tạo thành một cái lồng giam khổng lồ, bao bọc lấy toàn bộ khu vực.
Thiên La Địa Võng Tuyệt Sát Trận, đã được kích hoạt!
Vân Hải Lão Tổ và Huyền lão lập tức biến sắc.
Bọn họ cảm nhận được linh khí trời đất trong khu vực này đã hoàn toàn bị cắt đứt, linh lực trong cơ thể vận chuyển cũng trở nên trì trệ.
Họ đã rơi vào trong bẫy.
"Ha ha ha!" Tiếng cười của Các chủ lại vang lên. "Lâm lão tổ, ta thừa nhận ngươi rất mạnh trong chiến đấu tay đôi. Nhưng trong Tuyệt Sát Trận của Thiên Cơ Các ta, một Nguyên Anh sơ kỳ như ngươi, chỉ là cá nằm trên thớt mà thôi! Hãy hưởng thụ đi!"
Trong khi hai vị lão tổ của Vạn Bảo Lâu đang vô cùng lo lắng, Lâm Minh lại không hề có chút biểu cảm nào. Cậu chỉ đứng yên, nhắm mắt lại. Thần thức của một Nguyên Anh Hỗn Độn mạnh mẽ hơn những người cùng cấp gấp nhiều lần, như một tấm lưới vô hình, lan tỏa ra, không phải để tấn công, mà là để phân tích, cảm nhận dòng chảy năng lượng của cả tòa đại trận này.
"Vù! Vù! Vù!"
Đại trận bắt đầu tấn công. Hàng ngàn lưỡi đao không gian màu đen từ trên trời giáng xuống, mang theo sức mạnh có thể dễ dàng xé nát một tu sĩ Kim Đan.
Vân Hải Lão Tổ gầm lên, chuẩn bị liều mạng phòng ngự.
Đúng lúc này, Lâm Minh đột nhiên mở mắt. Trong mắt cậu lóe lên một tia sáng rõ thấu.
"Tìm thấy rồi."
Cậu hoàn toàn mặc kệ những lưỡi đao không gian đang lao tới, ánh mắt lại nhìn về một góc vô cùng bình thường, không có gì đặc biệt trên Vân Hải Đài.