Thê Có Thuật Của Thê: Đóng Cửa, Thả Vương Gia!
Lại nói vá» sau khi phu thê Chu Hạo Khiên lén lút dẫn hà i tá» Äi du sÆ¡n ngoạn thá»§y trong Äêm khuya, VÅ© Ninh Vương vô cùng sầu não, bấm ngà y ba hà i tá» sắp tròn má»t tuá»i, theo táºp tục thì phải chá»n Äá» váºt Äoán tương lai, nhưng bây giá» còn chẳng thấy bóng ngưá»i Äâu thì chá»n kiá»u gì? Chá»n cái gì?
Cà ng nghÄ© cà ng Äen mặt, lá»a giáºn trong lòng cà ng khó dáºp tắt, nghÄ©a tá»i nghÄ© lui chá» có thá» Äá» lão Vương phi lên tiếng má»i hai Äứa vá», thế là sau bữa sáng láºp tức tá»i viá»n Thúy Ninh.
Trong viá»n Thúy Ninh im ắng, từ sau khi Tần Uyá»n Nghi ngã ngá»±a, lão Vương phi cà ng không quan tâm tá»i sá»± Äá»i, cứ như Äã ẩn cư váºy. Tháºt ra sức khá»e cá»§a lão Vương phi ngà y má»t kém, sợ là không ÄÆ°á»£c bao lâu nữa, má»i ngưá»i Äá»u biết nhưng không nói câu nà o, chá» cà ng cẩn tháºn hầu hạ hÆ¡n.
âHôm nay không và o triá»u à ?â Lão Vương phi nhìn nhi tá» cá»§a mình má»t bụng tâm sá»±, cất tiếng há»i.
âHôm nay là ngà y nghá» cá»§a nhi tá» nên tá»i trò chuyá»n vá»i mẫu phi.â VÅ© Ninh Vương cúi Äầu, thái Äá» cung kÃnh.
Lão Vương phi thá» dà i, bà vẫn hiá»u rõ nhi tá» cá»§a mình, suy nghá» má»t lát rá»i há»i: âDạo nà y Nhu Gia thế nà o? Nghe nói dạo nà y nó không khá»e?â
Nhắc tá»i VÅ© Ninh Vương sầm mặt, nói: âKhông biết tại sao dạo nà y cứ má»t má»i, không có tinh thần gì cả, Äã má»i Thái y tá»i xem mà vẫn không bắt ÄÆ°á»£c bá»nh, tháºt sá»± rất kỳ quái.â
Lão Vương phi không nói gì, có lẽ Nhu Gia có tâm bá»nh, sau khi biết mâu thuẫn giữa mình và Thải Nguyá»t do Tần Uyá»n Nghi giá» trò thì cà ng thấy có lá»i vá»i tiên Vương phi, nếu bản thân không quá ngu ngá»c thì tiên Vương phi Äã không ra Äi sá»m như váºy, ngưá»i có tâm bá»nh luôn phiá»n muá»n trong lòng.
âDạo nà y Tần Uyá»n Nghi thế nà o?â
VÅ© Ninh Vương không ngá» lão Vương phi lại há»i tá»i bà ta, thái Äá» láºp tức lạnh lùng, Äắn Äo má»t lúc má»i nói: âVẫn là má»t thì tỳ hèn má»n, chá» cần nà ng ta yên pháºn thì sẽ không ai gây khó dá»
cho nà ng ta.â
Lão Vương phi hiá»u, nghe kiá»u nói cá»§a nhi tá» thì chắc là sợ mình xin cho Tần Uyá»n Nghi, nhưng bà sẽ không bao giá» xin, tất cả là sá» trá»i, tá»± tạo nghiá»t thì phải trả.
âTa má»t rá»i, không có viá»c gì thì con qua xem Nhu Gia Äi, ta muá»n Äi nghá», không biết bây giá» nhà Hạo Khiên Äang á» Äâu.â Lão Vương phi thá» dà i má»t hÆ¡i, quả tháºt rất nhá» ba hà i tá».
Mắt VÅ© Ninh Vương sáng lên, láºp tức cưá»i nói: âÄúng, Äúng, mẫu phi, ngưá»i xem, lúc nà y Äã sắp Äến sinh thần má»t tuá»i cá»§a mấy hà i tá», theo táºp tục là phải chá»n váºt Äoán tương lai, không thá» cứ bá» qua như váºy ÄÆ°á»£c, hay là ngưá»i viết phong thư gá»i bá»n trẻ vá» Äi?â
Lão Vương phi hiá»u ra, hôm nay nhi tá» tá»i chắc là vì viá»c nà y. Nhưng Hạo Khiên má»i trá»n Äi, má»i ÄÆ°á»£c thá»i gian ngắn như váºy e rằng sẽ không trá» vá», nghÄ© nghÄ© rá»i nói: âKhông rõ hà nh tung cá»§a bá»n trẻ, tìm á» Äâu ÄÆ°á»£c? Chá»n Äá» váºt Äoán tương lai thì chá»n á» Äâu cÅ©ng là chá»n, bá»n trẻ thân là phụ mẫu chắc sẽ không quên Äâu, con Äừng lo.â
Lão Vương phi không muá»n can thiá»p và o ân oán giữa phụ tá» bá»n há», cưá»i nói: âCon cháu có phúc cá»§a con cháu, ta cÅ©ng không muá»n trông nom nhiá»u là m gì, Hạo Khiên là ngưá»i có chÃnh kiến, tá»± biết nên là m thế nà o, con thân là phụ thân nhưng những nÄm qua không quan tâm nó, bây giá» nhá» mấy hà i tá» mà con cÅ©ng không má» ná»i miá»ng gá»i ngưá»i vá», sá»m biết có ngà y hôm nay thì sao trưá»c kia còn như thế. Ta Äã khuyên con từ lâu rá»i, nhưng con không nghe, bây giá» ta không nói Äỡ cho con Äâu.â
VÅ© Ninh Vương buá»n bã nhưng không dám ngá» nghá»ch vá»i mẫu thân, Äà nh phải á»§ rÅ© lui xuá»ng, khó chá»u quá!
Tại sÆ¡n trang Như Há»a.
SÆ¡n trang Như Há»a thuá»c vá» bạn hữu cá»§a Chu Hạo Khiên, bá»n há» Äã á» Äây ÄÆ°á»£c mấy ngà y rá»i, bảo là Äợi ba hà i tá» chá»n váºt xong rá»i má»i lên ÄÆ°á»ng. Trá»nh Trà và Tam Nương, Tá»ng Tần và Lan LÄng, còn cả ba hà i tá» cá»§a Tá»ng gia cÅ©ng chạy tá»i, mặc dù không á» trong Kinh thà nh nhưng nghi thức chá»n Äá» váºt Äoán tương lai vẫn rất long trá»ng.
Tên cá»§a sÆ¡n trang Như Há»a bắt nguá»n từ cái tên Nhan Như Há»a, thê tá» cá»§a trang chá»§ ÄÆ°Æ¡ng nhiá»m Trần Nghá» Phong, vá» trang chá»§ nà y yêu thê tá» sâu Äáºm, ngay cả tên sÆ¡n trang cÅ©ng Äá»i thà nh tên húy cá»§a thê tá». Ngà y trưá»c bá» Chu Hạo Khiên cưá»i nhạo không ngá»t, hôm nay Trần Nghá» Phong lại thá»nh thoảng cưá»i cợt Chu Hạo Khiên Äôi câu, tuy da mặt Chu Hạo Khiên dà y nhưng cÅ©ng không chá»u ná»i, Äúng là báo ứng mà !
Sáng sá»m mấy hà i tá» Äã ÄÆ°á»£c Än váºn rá»±c rỡ, trong sảnh lá»n cá»§a sÆ¡n trang Như Há»a Äặt má»t cái bà n rất to, bên trên bà y Äá»§ thứ, từ sách vá» bút viết, Äà n tiêu nhạc cụ, Äá» chÆ¡i con dấu, Äến son phấn bá»t nưá»c, lÄng la tÆ¡ lụa, Äá» cá» quý hiếm, tháºm chà ngay cả bà n tÃnh hạt châu cÅ©ng ÄÆ°á»£c bà y ra, liếc nhìn trên bà n phong phú muôn mà u, Äừng nói là mấy hà i tá» mà ngay Äến ngưá»i lá»n cÅ©ng hoa cả mắt.
Trá»nh Trà cưá»i hì hì vá»i Trần Nghá» Phong, nói: âHuynh tìm Äâu ra nhiá»u Äá» thế, Äừng nói là hà i tá» mà ngay cả ta cÅ©ng hoa mắt, không biết chá»n cái gì.â
Trần Nghá» Phong cưá»i ha ha mang theo nét hà o sảng cá»§a giang há», nói: âNhiá»u Äá» má»i có thá» nhìn ra tÃnh cách, mà cÅ©ng Äâu phải nhà không có Äiá»u kiá»n, không có Äá» Äá» bà y, không thì lão Äá» Hạo Khiên sẽ trách ta hẹp hòi mất.â
Minh Yên nhÃu mà y, thá» dà i má»t tiếng, quả tháºt là quá nhiá»u Äá», những Äá» nà y Äá»u tinh xảo Äẹp Äẽ, lấy Äại má»t thứ trong Äó Äã giá trá» liên thà nh, ngay cả má»t quyá»n sách nát cÅ©ng là sách cá», sÆ¡n trang Như Há»a nà y Äúng là thâm tà ng bất lá».
Minh Yên biết Trần Nghá» Phong Äang trả thù lần bá» Chu Hạo Khiên cợt nhả, suy nghÄ© rá»i nói: âTrần Äại ca Äã có ý tá»t, tất nhiên không thá» từ chá»i, chá»n thì chá»n, chẳng qua chá» là chá»n má»t món Äá» may mắn mà thôi.â
Minh Yên nói lá»i nà y rất khéo, ngươi bà y nhiá»u như váºy, nếu chá»n ÄÆ°á»£c cái gì không tá»t thì là lá»i cá»§a ngươiâ¦
Trần Nghá» Phong láºp tức nghẹn há»ng!
Chu Hạo Khiên rất Äắc ý nhìn Trần Nghá» Phong cưá»i ha hả, vô cùng kiêu ngạo. Tá»ng Tần luôn kiá»m lá»i cÅ©ng không nhá»n ÄÆ°á»£c cưá»i, lúc nà y Lan LÄng á» bên cạnh thì thầm má»t câu và o tai Tá»ng Tần, Tá»ng Tần hÆ¡i gáºt Äầu sau Äó ngẩng Äầu lên nhìn Trần Nghá» Phong nói: âNhà huynh già u thế, lát mấy hà i tá» chá»n ÄÆ°á»£c gì, huynh coi như là lá»
váºt tặng cho hà i tá» lÃ ÄÆ°á»£c.â
Trần Nghá» Phong trợn mắt nhìn Tá»ng Tần: âBây giá» huynh cÅ©ng biết nghe lá»i thê tá» cá»§a mình rá»i à , thê tá» cá»§a huynh và thê tá» cá»§a Hạo Khiên là tá»· muá»i ruá»t thá»t, huynh phù sa chảy ruá»ng ngoà i, uá»ng công ta vẫn coi huynh là huynh Äá».â
Tá»ng Tần chá» cưá»i không nói, nắm lấy tay Lan LÄng, hai tay nắm chặt, hứa hẹn má»t Äá»i.
Nhan Như Há»a tháºt sá»± là má»t mỹ nhân, nét Äẹp cá»§a nà ng ấy không kiá»u diá»
m như Lan LÄng, không cao sang như Minh Yên, nhưng lại mang khà chất cá»§a nữ hiá»p giang há», cá»i má» phóng khoáng, nói chuyá»n thân thiá»n. Äúng lúc nà y Nhan Như Há»a cất tiếng: âTá»ng Äại ca không nói, Nghá» Phong vẫn Äá»nh cho hà i tá» là m ká»· niá»m, bà y nhiá»u Äá» không phải cá» tình gây khó dá»
, mà Ỡquê nhà ta, má»i ngưá»i nói cà ng nhiá»u Äá» thì tương lai cá»§a hà i tá» cà ng rá»ng má», váºy nên Äây là má»t chuyá»n rất tá»t.â
Má»t câu nhẹ nhà ng Äã gỡ rá»i cho Trần Nghá» Phong, Minh Yên rất tán dương Nhan Như Há»a, cưá»i nói: âNháºp gia tùy tục, Äây là Äiá»u nên là m, nhưng lại phiá»n má»i ngưá»i vất vả, quấy rầy rá»i.â
âMuá»i muá»i Ãc gia nói váºy là khách sáo rá»i, quanh nÄm không thấy ai tá»i nÆ¡i hẻo lánh nà y, má»i ngưá»i tá»i chÆ¡i, ta cà ng vui ấy chứ.â
Má»i ngưá»i cưá»i vang, Nhan Như Há»a lại nói: âGiá» là nh Äã tá»i, chúng ta bắt Äầu Äi, bế mấy hà i tá» lại Äây.â
Minh Yên má»m cưá»i gáºt Äầu, mấy bà vú bế Phi Ly, Phi Ca và Chu Nghiên lại Äây, Äặt lên bà n. Minh Tấn, Minh Trình và Mẫn Nhu Äứng á» bên quan sát, cảm thấy rất thú vá», Äây là lần Äầu tiên ÄÆ°á»£c thấy hà i tá» chá»n Äá» váºt Äoán tương lai.
Mấy Äứa Phi Ly nhìn trên bà n má»t vòng, hiá»n nhiên là bá» vô và n Äá» váºt hấp dẫn, cầm cái nà y nhìn má»t chút, cầm cái kia xem má»t lát, tâm trạng cá»§a ngưá»i lá»n cÅ©ng lên xuá»ng liên tục, bá»i vì má»i Äá» váºt mang ý nghÄ©a khác nhau.
Thấy Chu Nghiên cầm bình son phấn, Minh Yên không nhá»n ÄÆ°á»£c giáºt giáºt khóe miá»ng, má»i ngưá»i cÅ©ng cưá»i ầm lên, Chu Nghiên như không rõ nguyên do, nhìn má»i ngưá»i rá»i lại nhìn bình sứ trong tay, suy nghÄ© má»t lát rá»i ném xuá»ng, lúc nà y Minh Yên má»i thá» phà o nhẹ nhõm, mong là Äừng nuôi ra má»t tên háo sức nữa.
Phi Ly thì lại không cầm cái gì lên, chá» nhìn lưá»t qua, thÃch thì nhìn thêm lần nữa, không thÃch thì bá» qua. Chá» có Phi Ca là vô cùng kỳ quái, cứ ngá»i im á» Äó, nhìn Äá» váºt Äầy bà n thì như Äang Äắn Äo gì Äó. Phi Ca mưu ma chưá»c quá»· váºy nên lúc nà y má»i ngưá»i cÅ©ng không trách, chá» nghÄ© bé Äang suy nghÄ© ra trò quá»· gì thôi.
Chu Nghiên lại cầm lấy bút, má»i ngưá»i láºp tức kêu lên: âChắc sau nà y là Trạng Nguyên rá»i.â
Ai ngá» bé lại thả ra, má»i ngưá»i không khá»i xấu há», ngươi chá»n thì chá»n luôn, chứ cầm lên rá»i hạ xuá»ng như váºy chẳng khác nà o thá» thách sức chá»u Äá»±ng cá»§a ngưá»i ta.
Äúng lúc nà y Phi Ly như nhìn thấy gì Äó, lảo Äảo Äi tá»i, bà vú á» bên cẩn tháºn Äỡ, má»i ngưá»i cưá»i nói: âKhông biết Phi Ly chá»n cái gìâ¦â
Chá» thấy Phi Ly Äi vá» hưá»ng Nhan Như Há»a, cúi Äầu nhìn má»t Äá» váºt mà u và ng vuông vức, hai mắt không chá»p lấy má»t cái, cứ nhìn chằm chằm rất lâu không há» di chuyá»n. Má»i ngưá»i nhìn theo bé, thấy Äó là má»t con dấu!
Phi Ly cúi ngưá»i cá» gắng cầm con dấu lên, sau Äó lại ngá»i xuá»ng ôm con dấu kia, cưá»i hì hì không ngừng!
Má»i ngưá»i kinh ngạc, nữ hà i không chá»n son phất, lÄng la tÆ¡ lụa mà lại chá»n má»t con dấu!
Cùng lúc Äó Chu Nghiên cÅ©ng cầm má»t thứ lên, cưá»i ngô nghê vá»i má»i ngưá»i, má»i ngưá»i cùng nhìn và cùng vá» trán, thế mà lại là má»t tượng lưu ly ngÅ© sắc! Cái thứ ham thú chÆ¡i bá»i nà yâ¦
Váºy nên tất cả hy vá»ng cá»§a má»i ngưá»i láºp tức hưá»ng vá» Phi Ca chưa chá»n cái gì, ông Trá»i phù há» hãy chá»n cái bình thưá»ng, tuyá»t Äá»i Äừng trêu Äùa những trái tim mong manh yếu Äuá»i nà y. Phi Ly chá»n con dấu chá» có nam nhân má»i dùng, Chu Nghiên thì lại ôm tượng lưu ly ngÅ© sắc khư khư, chá» có kẻ ham thú mê muá»i má»i cảm thấy thứ nà y thú vá».
Phi Ca Æ¡i, con hãy bình thưá»ng thôi, lá»±a chá»n món Äá» nà o Äá» má»i ngưá»i yên tâm cáiâ¦
Phi Ca nhìn ánh mắt sá»t ruá»t cá»§a má»i ngưá»i, trong lòng cÅ©ng hÆ¡i lo lắng, tháºt ra bé rất muá»n bình thưá»ng, muá»n chá»n sách cá» Äá» là m tà i tá», muá»n chá»n cá» cầm Äá» có giá»ng hay, muá»n chá»n kim chá» Äá» là m hiá»n thê, nhưng mà ⦠Nhưng mà ⦠Bé không muá»n bá» qua cÆ¡ há»i là m Minh Tấn cá»§a mình khắc ghi trong tim, váºy nên linh há»n vượt qua thá»i không chá» có thá» nói thầm trong lòng: âCác vá», xin lá»i, rất xin lá»i, ta chá» có thá» chá»n Äiá»u ta muá»n là m thôi.â
Nhìn Phi Ca vẫn ngá»i im như cÅ©, Minh Yên tiến lên má»t bưá»c, cưá»i nói: âPhi Ca à , chá»n Äá» con thÃch Äi, nhất Äá»nh phải chá»n Äá» mình thÃch nha.â
Ngưá»i nói Äấy, con không ép buá»c hay dụ dá» Äâu nha, tháºt sá»± không nha⦠Phi Ca khẳng Äá»nh lại trong lòng.
Má»i ngưá»i Äá»u táºp trung nhìn Phi Ca, áp lá»±c Äặt lên ngưá»i hà i tá» vô cùng lá»n, xét thấy Phi Ly và Chu Nghiên Äá»u khiến má»i ngưá»i ngã ngá»a nên toà n bá» hy vá»ng Äá»u dá»n hết vá» Phi Ca, Phi Ca có thá» cảm nháºn ÄÆ°á»£c sá»± mong Äợi vô cùng mãnh liá»t cá»§a má»i ngưá»i.
Nghe má»i ngưá»i xung quanh cưá»i nói bảo chá»n, Phi Ca luôn ngá»i im cuá»i cùng cÅ©ng chá»ng hai tay Äứng dáºy, cưá»i má»t tiếng trong trẻo Äáng yêu, nhìn vá» phÃa má»i ngưá»i bằng cặp mắt to tròn vô tá»i, nhưng không nhìn bảo váºt Äầy bà n mà lại nhìn thẳng và o Tá»ng Minh Tấn.
Tá»ng Minh Tấn cách Phi Ca khá xa, nhìn thấy thế thì sợ khiếp, nếu ngã xuá»ng thì rất có thá» sẽ trá» nên Äần Äá»n tháºt ấy chứ.
Má»i ngưá»i vô cùng kinh ngạc, nhất thá»i không ká»p phản ứng, Minh Yên và Chu Hạo Khiên là có phản ứng nhanh nhất, nhưng hai ngưá»i Äá»u Äang á» bên kia bà n, chạy tá»i cÅ©ng Äã cháºm, trong khi những ngưá»i khác Äang ngẩn ngÆ¡, tiếng kêu lên cá»§a Minh Yên láºp tức khiến má»i ngưá»i tá»nh táo lại, nhưng khi nhìn lại thì Äã thấy Chu Phi Ca ÄÆ°á»£c Tá»ng Minh Tấn Äỡ lấy, tay nhá» mÅ©m mÄ©m cá»§a Phi Ca nắm chặt vạt áo cá»§a Minh Tấn cưá»i ngá»c nghếch, lúc nà y má»i ngưá»i má»i há há»c má»m nó: âChá»n ngưá»i à !â
Hiá»n trưá»ng như có má»t quả Äạn pháo ná» lá»n khiến má»i ngưá»i mặt mà y xám xá»t, hÆ¡i thá» thoi thóp.
Hà ng ngà n nÄm qua, chưa từng nghe nói chá»n Äá» váºt Äoán tương lại có thá» chá»n ngưá»i⦠Thái dương Minh Yên giáºt giáºt, ba hà i tá» nà y không ÄÆ°á»£c Äứa nà o bình thưá»ng hết!
Nà ng quay ngưá»i dá»±a và o Chu Hạo Khiên, cắn rÄng nói: âBiết thế Äã cho bá»n trẻ chá»n Äá» váºt Äoán tương lai trong phòng Äá» tránh mất mặt rá»i.â
Nhưng Chu Hạo Khiên lại không Äá» bụng, cưá»i to: âHà i tá» cá»§a Chu Hạo Khiên ta khác ngưá»i, thế cà ng hay, rất có phong thái cá»§a phụ thân bá»n chúng!â
Má»i ngưá»i sững sá», nhất thá»i lặng thinh, tên nà y Äá»§ cuá»ng vá»ng, Äáng Än Äòn!
Tá»ng Minh Tấn nhìn nữ hà i Äáng yêu trong lòng, không rõ tâm trạng thế nà o, ngay cả muá»i muá»i ruá»t thá»t Mẫn Nhu cÅ©ng không khiến cáºu⦠Khó chá»u như váºy, chắc chắn Chu Phi Ca nà y là oan gia kiếp trưá»c cá»§a cáºu, chá» cần nÆ¡i nà o có Phi Ca là mình nhất Äá»nh bá» ngưá»i ta chú ý, khiến Minh Tấn luôn trầm tÄ©nh vô cùng rầu rÄ©, mà sau khi Phi Ca chá»n cáºu, ánh mắt má»i ngưá»i xung quanh Äá»u trá» nên khác thưá»ng. Cáºu⦠Cáºu Äã trêu phải ai thế nà y!
Duyên pháºn là má»t thứ rất kỳ diá»u, khiến ta sẵn sà ng thay Äá»i bản thân vì má»t ngưá»i, khiến ta có thá» không mà ng con mắt ngưá»i Äá»i vì má»t ngưá»i, khiến ta lo lắng loạn nhá»p vì má»t ngưá»i gặp nguy. Dây tÆ¡ há»ng trong tay Nguyá»t Lão Äang vẫy lấy ta!
***
Hà i tá» cá»§a Chu gia không có Äứa nà o bình thưá»ng cả, sá»± lá»±a chá»n cá»§a Phi Ca cà ng khiến ngưá»i ta bất ngá», thế mà lại bá» cả bà n bảo váºt giá trá» liên thà nh ÄỠôm chặt cá» Tá»ng Minh Tấn không buông. Kết quả, trong khoảng khắc má»i ngưá»i kinh ngạc, không thá» không thừa nháºn má»t sá»± tháºt, Chu Phi Ca chá»n Äá» váºt Äoán tương lai, không chá»n Äá» váºt mà lại Äi chá»n má»t ngưá»i Äang sá»ng sá» sá», lại tạo ra má»t ká»· niá»m trong ngà y sinh thần má»t tuá»i cá»§a mình.
Nhưng chưa từng nghe tá»i chuyá»n chá»n Äá» váºt Äoán tương lai mà lại chá»n ngưá»i⦠à gì Äâyâ¦
Kết thúc câu chuyá»n nà y, chuyến du sÆ¡n ngoạn thá»§y cá»§a Chu Hạo Khiên và Minh Yên có thêm ba nhóc con nữa, Phi Ca bám chặt Minh Tấn không buông, Minh Trình và Mẫn Nhu thì lại bám chặt Minh Tấn, cuá»i cùng trong tình cảnh dây dưa rắc rá»i, Äà nh phải dẫn theo ba hà i tá» cá»§a Tá»ng gia Äi tiếp.
Lên ÄÆ°á»ng Äi là má»t nhà nÄm ngưá»i, còn lên ÄÆ°á»ng vá» lại là hai ngưá»i.
Tá»ng Tần nhìn Lan LÄng bên cạnh không nhá»n ÄÆ°á»£c báºt cưá»i, trong mấy ngà y nà y, hình như hắn cưá»i rất nhiá»u, nhiá»u khi không cần mÆ¡ má»ng mà vẫn cưá»i, có lẽ không ngá» sẽ có má»t ngà y như váºy, nữ nhân quáºt cưá»ng nà y vẫn có thá» má» lòng chấp nháºn mình.
Hắn chợt nhá» tá»i mấy tháng trưá»c, lúc Äó bá»n há» vẫn còn cãi nhau vì chuyá»n cá»§a Lâm Nguyá»t Dung.
Tuy Lan LÄng quyết Äá»nh không xuất gia nữa, tuy vì mình suýt chết mà chá»u á» lại Tá»ng phá»§, nhưng Tá»ng Tần biết giữa hai ngưá»i vẫn có ngÄn cách, hắn rất thÃch Lan LÄng, bất tri bất giác trái tim Äã hưá»ng vá» nà ng.
Vì Äá» nÃu kéo trái tim cá»§a Lan LÄng, thế là hắn Äã nhá» Chu Hạo Khiên giúp hắn má»t viá»c.
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com