Thế Giới Bóng Tối

Chương 109: Thế Giới Bóng Tối



- Đứng lên.

La Chí híp mắt , giọng trầm khàn khác thường..

Lam Khiết vội vàng dậy nhưng quýnh quáng mới chống tay lên n.g.ự.c , liền trợt một cái, trực tiếp ngã nhào xuống..La Chí thở , theo bản năng duỗi tay đỡ lấy eo cô tránh cho cô ngã. Hơi thở thiếu nữ thơm tho, vòng eo nhỏ nhắn uyển chuyển dụ hoặc khác, cho dù là cách một lớp quần áo nhưng lòng bàn tay vẫn thể cảm nhận da thịt mơn mởn, mềm mại của cô.

Lam Khiết sự hỗ trợ của La Chí,cô dậy vội kéo khăn tắm, ngẩng đầu , mặt đầy áy náy..

- Em..em cố ý, Anh... chứ?

Bộ dáng của cô lúc da thịt nõn nà, chiếc khăn chẳng giúp ít gì cả..La Chí dậy..

- Em đồ ..

Rồi mở cửa phòng tắm một mạch chẳng đầu ..

Lam khiết cúi đầu mỉm , dần dần bật thành tiếng khanh khách..

La Chí thể đáng yêu như thế hả..?

Buổi tối La Chí thế nào cũng ngủ , lăn qua lộn ,trong đầu cứ nghĩ đến những chuyện nên nghĩ..

La Chí thở dài, xuống lầu uống nước, khỏi cửa phòng thấy đèn lầu bật sáng.Anh lấy lạ chẳng lẽ lúc quên tắt ..

La Chí xuống cầu thang mới phát hiện,Lam Khiết thế mà sopha ngủ. Trên tay cầm cuốn sách chẳng lẽ là ôn bài ngủ quên. nếu ôn bài tại ở trong phòng..

Bất di bất giác đến gọi cô về phòng, ở đây buổi tối sẽ cảm lạnh..

khi xuống gần thì ánh mắt khó rời ..

Anh dựa sofa, lẳng lặng ngắm cô.

Dáng vẻ cô lúc ngủ bớt vẻ giảo hoạt thường ngày, ngoan, giống như một con mèo nhỏ, khi cho ăn no liền ngủ say. La Chí cúi đầu một tiếng, nhớ những việc trẻ con của cô từ lúc gặp thật khiến bấn loạn..

La Chí nghĩ chắc chắn cô gái vốn thiếu tình thương từ bé nên khi gặp như một cái phao cứu sinh..Cô bám lấy thật chặt, nhóc con phân biệt thế nào là tình yêu và phao cứu cánh ?

Chưa đến cảnh của cô và khác môt trời một vực, chỉ nghĩ đến thôi khiến chán nản Bàn tay tự giác vén một lọn tóc mặt cô tai, chắc vì nhột nên cô cau mày , nhưng cũng tỉnh dậy.Cô nhắm mắt lộ hai hàng lông mi rõ ràng, cong dài. Mặt trang điểm, một khuôn mặt mộc mạc, nhỏ nhắn và trắng sáng, La Chí nhịn nhéo một cái, cái cảm giác khiến cho lưu luyến rời.

Sáng sớm cửa phòng La Chí đập cửa cửa, cần nghĩ cũng ai khác chính là Lam Khiết..

Nhìn cô nhớ đến chuyện lúc tối,vì chuyện đó mà trằn trọc thể ngủ ..

Lam Khiết như gì,cô tươi..

- Anh đưa em đến trường nhé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thế là ngày nào Lam Khiết cũng bỏ qua cho La Chí.Bắt dùng chiếc xe jeep khá cũ mà Lục Hạo để hằng ngày tài xế đưa cô đến trường..

Ngồi xe Lam Khiết học bài, ăn sáng, trong miệng nhai thức ăn .

- Anh ,em bao giờ quan trọng mấy chuyện học hành vì ba em ông nhiều tiền, em dốt cũng c.h.ế.t đói ..

La Chí lâu lâu sang cô, vẫn tập trung lái xe..

Lấy trong cặp thêm một cái bánh mì, bàn tay nhỏ xé vỏ đưa cho La Chí.

- Này của ..

La Chí ngần ngại cầm lấy chạy xe ăn, Lam Khiết bao giờ nghĩ đời hợp với cô đến thế..Không cầu kì, màu mè còn kiểu cách..

Bất ngờ Lam Khiết nghiêng qua dựa sát La Chí, xém tý nữa lạc tay lái..

- Ngồi ngay ngắn

Anh nhíu mày nhắc nhở cô..

Lam Khiết chống tay ..

- Sao hỏi em vì bây giờ học hành nghiêm túc?

Lam Chí cô..

- Ừm..vì ?

Mê Truyện Dịch

Ui đàn ông thật quá là nhạt nhẽo,nhưng mà cô thích..

Lam Khiết vén tóc chu miệng..

- Là vì đấy..

Hai tay cầm bánh lái của La Chí run lên, thở mạnh, giấu sự bồn chồn trong lòng. Lờ như hiểu ý Lam Khiết..

- Ngồi yên , đừng lung tung..

là đầu gỗ mà, Lam Khiến nghiến răng tức giận, cô dẫu môi giận dỗi..

- Em lung tung, mà, em thích .Vì thích nên em mới cố gắng học hành.Anh tưởng em , luôn nghĩ chúng hợp ,vì cảnh và em.

Nên em em sẽ dùng sự cố gắng của bản để kiếm tiền. Em hiểu rõ em hiện tại cũng là vô sản, tiền của ba em là của ông liên quan gì đến em cả.Anh hiểu ..?

Vì quá tức giận nên lời ý tứ quá mạch lạc nhưng đủ cho trái tim lạnh giá của La Chí chấn động thôi..