- Tiểu Khiết con trong xem Trịnh Dương thế nào..
Lam Khiết sực tỉnh, mới nhớ đến mục đích của chạy vội đến đây..
- Mợ..mợ đừng lo lắng để con xem..
La Chí bước đến cổ họng nghẹn đắng, Lam Khiết lướt qua phòng cấp cứu..
Vì vụ án vẫn giải quyết, hung thủ còn ngoài vòng pháp luật..Nên sự việc Trịnh Dương còn sống là cơ mật..
Sau khi cấp cứu, ngoài vết bỏng khá nặng .Trịnh Dương xem như may mắn thoát chết..
Cả Lam Khiết mệt lả, cô bước vội phòng xung quanh, La Chí biến mất từ lúc nào..
Trái Tim Lam Khiết siết chặt , cô mím môi ngăn cho ..
Mơ hồ bước ngoài sân của bệnh viện, nơi buổi tối một bóng ..Uất ức quá lớn Lam Khiết xổm xuống nức nở..
- La Chí là đồ khốn khiếp, hận , hận c.h.ế.t ..
Bất ngờ bên tai vang lên tiếng bước chân, Lam Khiết hoảng hốt ngẩng đầu, La Chí mặt cô cách tầm hai bước chân.
Anh lẵng lặng cô sâu sắc..
Lam Khiết hổ, cô bật dậy vội lau nước mắt..
Cô càng thì càng tức giận,ủy khuất vô cùng..
La Chí bước đến, trái tim cô đau âm ỉ ..Anh bước đến gần mà Lam Khiết thấy vô dụng cứ yên để mặc đưa tay lên lau nước mắt cho cô..
- Em khỏe ?
- ............
- Có nhớ ?
- ........
- Em giận lắm đúng ?
Mỗi câu của dù vô cùng nhẹ nhàng, như thỏ thẻ tâm tình, nhưng chẳng khác gì từng cây kim nhọn đ.â.m lòng cô đau đớn..Lam Khiết thống hận vì bỏ cô biền biệt sáu năm trời, vui vì vẫn mạng đây cùng cô..Không ngày nào cô cầu trời,cho bình an mà trở về..
Giờ đây,nỗi vui mừng quá lớn lấn áp cả ủy khuất cô gánh chịu..
Lam Khiết nức nở , vung tay đánh n.g.ự.c ..
- Em hận , hận c.h.ế.t ..ưm..
La Chí mắt đỏ hoe,kéo cô ôm lòng, hôn cô thật sâu nụ hôn trùng phùng sáu năm gặp ..
Anh hôn vội vàng,như khảm cô lòng mới lòng..Lam Khiết nấc lên choàng tay qua cổ đáp ,như một giấc mơ thế nào cô cũng khó tin là sự thật..
Môi kề môi, thở quấn quýt..
- Anh nhớ em, đêm nào cũng mơ đến cảnh tượng ..Lam Khiết yêu em,còn nữa...
- Xin em..
Lam Khiết , nghẹn ngào..
- Em tha thứ cho , em hận , em ghét nhưng em bỏ ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vì cô quá yêu đàn ông .
Mắt La Chí đỏ au, cúi xuống chiếm lấy môi cô một nữa..Dưới bóng tối hai cơ thể ẩn gốc cây, quấn quýt rời..
Trịnh Dương giường, sắc khí hơn nhiều.
Anh nhíu mày dáng vẻ của Lam Khiết sopha hết than ngắn thở dài..
- Này,bệnh nhân cần em chữa nữa mà chứ đây hoài ..
Lam Khiết lườm , tức giận vì qua cầu rút ván..
- Anh thì , ôm ấp giai nhân tinh thần lên hẳn. Giờ thì thấy em phiền phức đúng ..?
Trịnh Dương nhếch môi, nhớ đến khuôn mặt nhỏ nhắn của ai đó,khóe mắt cũng hiện lên ý ..
- Được , đợi khỏe lên một chút xử hết đám đem La Chí về cho em..
Lam Khiết hậm hực lên..
- Tốt nhất là như thế, em mặc kệ khỏe lên , bằng cách đem về cho em..
Lại giở thói ngang ngược..
Lúc Trịnh Uy và Tuyết Thu .
Tuyết Thu đặt túi trái cây lên bàn, bà thắc mắc..
- Hai em gì mà to tiếng với ..?
Trịnh Dương hững hờ ..
- Mẹ đừng quan tâm,nó yêu quá phát khùng đấy.
Lam Khiết liếc ..
- Chắc tĩnh..
Lục Hạo nhếch môi, ai yêu mà bình thường bao giờ..
............
Lúc nhận tin đến ứng cứu cho Bạch Tư Vũ và Trác Tư Sở, La Chí rõ đêm nay thứ sẽ kết thúc..Chưa bao giờ yêu mạng sống đến , vì bằng cách giữ mạng về gặp Lam Khiết..
Buổi tối đó khi La Chí nhiệm vụ vơi Lam Khiết. Khi nào xong nhiệm vụ sẽ về tìm cô.
Lam Khiết co ro ghế so pha,cô mở đèn sáng bừng cả ngôi nhà chờ đợi về..
Cả ti vi cũng dám mở , trái tim hồi hộp đợi chờ..Cô như thế bao lâu, đến khi chân cũng tê cứng..Lam Khiết ngoài cửa sổ màn đêm bao phủ như lòng của cô lúc ..
Đến lúc cô chịu nổi nữa,cô động chờ đợi tiếp tục..Vội dậy nhưng chân tê cứng khiến Lam Khiết hít thở sâu..
Bất ngờ lúc chuông cửa reo lên, Lam Khiết mừng rỡ,cũng quên cảm giác tê dại ở chân Cô vội vàng chạy mở cửa..
Đứng mắt cô quả là La Chí, quần áo chút xốc xếch, mặt mấy vết thương, mỉm ..
Mê Truyện Dịch
- Anh về ..
Hốc mắt Lam Khiết cày xè ứ đọng chảy xuống khuôn mặt xinh ..Cô nức nở nhào lòng ..