- Vậy là của thật , nghĩ chị lo lắng đến .Chỉ là.....
Anh ngưng một chút qua Bạch Tư Vũ vẫn im lặng từ lúc giờ, chậm rãi tiếp..
- Lúc La Chí gặp cô ,quần áo rách nát vô cùng thê thảm chạy từ Bạch Gia ngoài. Người hiểu còn cứ tưởng Tư Vũ mới...
Anh ngưng trọng,ánh mắt hiện lên ý chân thật qua sắc mặt khó coi của Trác Tư Sở..
Rồi xua tay..
- Chắc là nhỉ, do nghĩ quá nhiều .Chẳng trong giới ai cũng Anh Bạch và chị Sở vốn cưng chiều cô con gái nuôi . đúng Chị Sở..?
Trác Tư Sở cắn răng lấy bình tĩnh,mỉm xởi lởi..
- Cậu đúng là nghĩ nhiều .Đêm hôm do nóng tính quát nhẹ con bé Tiểu Vũ giận..
Nói qua nới Bạch Tư Vũ nắm tay cô ân cần ..
- Tiểu Vũ đừng giận nữa về với ba nhé,ba con lo cho con đấy.Chẳng chuyện quan trọng ở Thái Lan ông vẫn quyết ở đây tìm kiếm con.Thôi nào cũng mấy ngày ,đừng giận nữa nhé..
Bạch Tư Vũ mở tròn mắt Trác Tư Sở, cô mím môi một chút biểu hiện nào cả..
Trác Tư Sở thấy Tư Vũ vẫn dùng thái độ thờ ơ ..
Cô vẫn dùng cử chỉ nhẹ nhàng nhất để đối đãi.
Lấy điện thoại từ giỏ sách của ,bấm vài thao tác đưa mặt Bạch Tư Vũ, khéo léo che tầm của Lục Hạo..
- Con xem, con tìm , tìm giúp con.Ba thương con thế , đừng giận dỗi nữa,về nhé..
Không thể tin những gì hiện mắt,Bạch Tư Vũ vội cầm điện thoại lên xem.Sau đó đầu Trác Tư Sở..
Lục Hạo bên tin ý phát hiện gì đó đúng..
Từ đôi mắt bắt đầu hoảng sợ của Bạch Tư Vũ..
Anh lên tiếng..
- Chị Sở, đừng ép con bé nữa, cứ để Tiểu Vũ ở nhà .
Trác Tư Sở nhẹ thu điện thoại..
- Tiểu Vũ sẽ ở với Chú,con bé theo về.Mẹ đúng Tiểu Vũ..
Lục Hạo dậy kéo theo Bạch Tư Vũ..
Anh lạnh lùng cau mày..
- Cô đang sốt cứ để đây vài ngày, Chị cứ về khi nào Tư Vũ khỏe đưa cô về..
Sự bảo vệ của Lục Hạo dành cho Bạch Tư Vũ,thật khiến Trác Tư Sở mở mang tầm mắt..
Tận trong tâm can càng đưa Bạch Tư Vũ rời khỏi nơi đây càng sớm càng ..
Một nỗi căm hận nghiền nát Bạch Tư Vũ, rốt cuộc cô gái cái gì mà đàn ông lũ lượt đắm chìm.
Cả một luôn thờ ơ thứ nhất là đàb bà, một phụ nữ nào đủ bản lĩnh giữ chân Lục Hạo.Thế mà bây giờ cũng sức bảo vệ Bạch Tư Vũ..
Chỉ là lúc tay áo Bạch Tư Vũ kéo lấy..
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lục Hạo cô, Bạch Tư Vũ chậm rãi lấy tay hiệu..
- về Bạch Gia..
Lục Hạo như tin những gì thấy..
Anh hỏi một nữa..
- Em gì?
Tư Vũ lấy tay khỏi tay , kiên định tỏa bày..
- sẽ về Bạch Gia,cám ơn mấy ngày qua..
- Không cần nữa..
Chưa hết câu, Bạch Tư Vũ Lục Hạo lạnh lùng cắt ngang..
Cả ánh mắt cô cũng lạ lẫm..
Anh qua Trác Tư Sở đang ở đằng cô cách mấy bước chân..
Anh hỏi..
- Em suy nghĩ kĩ .?
Nhìn một chút, Bạch Tư Vũ gật đầu dường như cô thấy rõ sự thất vọng trong mắt Lục Hạo..
Anh im lặng một chút,gật đầu xem như hiểu.
- Được, tùy em..
Mê Truyện Dịch
Bạch Tư Vũ cảm thấy trong lòng cô dường như thứ gì đó vỡ vụng, khó chịu vô cùng..
lúc Lục Hạo cô nữa,lạnh lùng xoay lưng..
- La Chí tiễn khách..
Nói chỉ để bóng lưng ngày càng khuất xa,đến khi mất hút ở góc cua cầu thang..
La Chí đến, dĩ nhiên Trác Tư Sở hiểu ý, bước đến ôm vai Bạch Tư Vũ..
- Tiểu Vũ chúng về thôi..
Bạch Tư vũ cùng Trác Tư Sở rới khỏi sảnh lớn, đến khi xe.Bạch Tư Vũ vẫn hướng mắt lên cửa sổ,tìm kiếm bóng dáng ai đó nhưng chỉ là hư ..
Nhìn đến khi xe chạy hút ..
Lục Hạo phả làn thuốc trắng, đến khi chiếc xe chỉ còn là cái chấm nhỏ dần mất hút ở cuối đường..
Dĩ nhiên Bạch Tư Vũ hiểu rõ Trác Tư Sở hạ đến nhà Lục Hạo đưa cô về rõ ràng lí do mà cô cũng hề che giấu.
Bạch Thiển là ai chứ, cho rằng ông thể mục đích của Bạch Tư Vũ, nhưng xem như là mù quáng ông sẽ mắt nhắm mắt mở nhưng Trác Tư Sở thì ..
Bạch Tư Vũ cũng rõ từ bao giờ, Trác Tư Sở bí mật của cô.Có lẽ cô quá chủ quan cho rằng cô vốn quan tâm .
thật Bạch Tư Vũ , Trác Tư Sở bao giờ để ý chuyện riêng của Bạch Tư Vũ.Chỉ là từ khi Bạch Thiển tâm tư với Bạch Tư Vũ.Cô mới yên lòng cho theo sát Bạch Tư Vũ..