- Em tin..em tin mà..
Dưới ánh đèn ngủ, lộ thể mơn mởn mềm mại trắng như tuyết, càng khiến m.á.u huyết Lục Hạo sôi trào.Cô cứ yếu đuối,xinh như thế bảo thể yêu, thể cưng chiều cho .
Lục Hạo quả nhiên cô tin,chèn ép đến mức Bạch Tư Vũ nức nở van xin, nhào nặn cô cả đêm,mồ hôi, thở tất cả quấn quýt rời.Trí nhớ Bạch Tư Vũ đó cũng mơ hồ, cô chỉ nhớ cả đều đau nhức, mệt mỏi mắt mở , còn nhớ rõ giống như ôm ngực, mà cái thứ mạnh mẽ cho cô đau chết, vẫn sống c.h.ế.t vẫn ổ yên bên trong cơ thể cô.
Trời gần sáng, cô nặng nề ngủ mất.
Lần nữa mở mắt , cả Bạch Tư Vũ như xe nghiền qua, nhất là vòng eo cùng hai chân, mỏi đau, nhắc nhở cô tối qua diên cuồng thế nào, nhưng giữa hai chân cảm giác mát lạnh, nhiều cảm giác đau và khó chịu.Chắc giúp cô thoa thuốc.Chợt từ giường dậy, những chuyện tối qua thoáng qua trong đầu, còn chuyện thoa thuốc sáng ,khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Tư Vũ liền đỏ ửng..
Trong phòng ngủ chỉ một cô, gối đầu bên cạnh lõm xuống, nhắc nhở cô đàn ông yêu cầu vô độ hình như thức dậy sớm.
Chẳng lẽ nữa .?
Quả nhiên sai, một tờ giấy dán cửa tủ quần áo.
Nét chữ mạnh mẽ phần sắc sảo.
- Anh việc sớm, em nhớ dậy ăn sáng hãy học.
Bạch Tư Vũ mỉm hạnh phúc, cầm tờ giấy bỏ ngăn nắp trong tủ.Còn thì ôm đồ tắm còn sửa soạn học..
_______________
Tại Bạch Gia.
Từ ngày thấu bộ mặt giả dối của Bạch Thiển, Trác Tư Sở như xưa,cô yên ắng hơn.Bị Bạch Thiển cấm túc ngoài,Trác Tư Sở cũng sẽ ngoan ngoãn lời, ầm ỉ, la hét, mắng chửi,cả giúp việc cũng thấy lạ..
Nếu chuyện gì cần thiết Trác Tư Sở đều ở yên trong phòng.
Lúc A Nhất , mới an tâm .
Ở cuối góc phòng cô yếu ớt bức rèm, trầm đến đáng thương.Có lẽ trong một thời gian ngắn mất Trác Cửu vẫn cứ tưởng Bạch Thiển sẽ là chỗ dựa duy nhất nhưng sự thật như thế.Sự bất lực, thất vọng cho Trác Tư Sở suy sụp.
Đó chỉ là suy đoán của A Nhất,còn trong lòng Trác Tư Sở nông sâu thế nào chỉ cô mới hiểu rõ.
Mê Truyện Dịch
một thông tin A Nhất đưa đến chắc chắn sẽ Trác Tư Sở đau lòng hơn.Vấn đề thể giấu diếm và cô hơn ai hết là quyền rõ.
Nghe tiếng bước chân, cần , Trác Tư Sở cũng đó là ai. Vì một thời gian lâu ,Bạch Thiển ít trở về ngôi nhà ,nhất là căn phòng ..
Nên cần qua cũng rõ, thời gian gần đây chỉ A Nhất là lui đến chăm sóc lo lắng cho cô mà thôi..
Trác Tư Sở xoay sắc mặt phờ phạt trông thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
- Có chuyện gì ?
A Nhất gật đầu,lấy trong túi áo một bịch ni lông nhỏ trong đó chứa đựng một nút áo..
Đưa đến mặt cô .
- Hai ngày , Malee dọn vệ sinh phòng của ông chủ, phát hiện vật ở trong kẹt góc giường.
Rõ ràng phía cảnh sát cho lục soát kĩ lưỡng,chẳng lẽ do rơi nơi kẹt hẹp quá khuất nên khó thể tìm thấy vật .
Bàn tay Trác Tư Sở run run cầm lấy vật chứng tay A Nhất..Miệng há hốc,nước mắt ùa lăn dài má..
- Khốn nạn..khốn nạn mà..
Làm cô nút áo là của ai, đây chính là nút áo chiếc áo khoác do chính tay cô lựa chọn mua cho Bạch Thiển.Ông cũng ý và thường xuyên sử dụng.Ngày hôm đó lúc ba cô mất, Trác Tư Sở cũng nhớ rõ Bạch Thiển từng mặc chiếc áo khoác ..
Trời ơi, ông thể tàn nhẫn m.á.u lạnh như ..
A Nhất bước đến,tay chân chút đặt .Suy nghĩ một chút, gượng gạo xoa nhẹ lên đôi vai đang run rẩy của Trác Tư Sở.
- Cô bình tĩnh , tình hình hiện giờ lợi cho chúng .Đợi thêm một thời gian nữa, sẽ khiến trả giá..
Thân thể như mất cả sức lực,Trác Tư Sở thửng thờ lên ghế..
- Bạch Thiển trả giá, sống bằng chết..
Cô trong uất nghẹn đến tận cùng,bàn tay như bóp nát nút áo nghiến từng mãnh..
A Nhất gật đầu an ủi,tiếp tục thên.
- Cô còn nhớ giúp việc tên Sachen ?
Chân mày Trác Tư Sở nhíu , nhớ rõ,bà là đem thức ăn cuối cùng cho ba cô mà.
- Thế nào?
A Nhất lắc đầu.
- Chết , cách đây ba ngày, xe tông..
Khuôn mặt Trác Tư Sở tái mét, chắc chắn bà liên quan đến cái c.h.ế.t của ba cô.Ngu ngốc cách mấy cũng thể hiểu đây là cái c.h.ế.t bình thường.
Rõ ràng là g.i.ế.c diệt khẩu thì tìm chứng cứ để điều tra.