Cánh cửa nữa một nữa mở , Thu Tuyết chồng đầy suy tư bàn việc. Bà bước nhưng ấm ức tràn cả lòng ngực,càng nghĩ càng thấy đau lòng..
- Trịnh Dương nó về đúng ,tại gọi em dậy..?
Lúc bà tỉnh giấc,bất ngờ tiếng xe khởi động, trời mưa lớn chỉ cửa sổ chiếc xe khuất dần cửa cổng.
bà rõ đấy là con trai , chắc chắn Trịnh Dương qua phòng thăm bà nhưng nỡ đánh thức bà dậy,hoặc sợ thấy bà ..
Mười mấy năm qua ngày nào bà vì nhớ con.
Càng nghĩ bà càng hận đàn ông đang đối diện, trong mất ông chỉ tổ quốc, đồng nghiệp còn con trai thì sống c.h.ế.t mất kệ..
Trịnh Uy vợ , ông trầm an ủi.
- Em bình tĩnh ,chỉ một thời gian nữa thôi Trịnh Dương sẽ về với chúng .
Thu Tuyết nghẹn ngào, ai mới hiểu nỗi lòng bà lúc , vì sinh khó nên bà chỉ một Trịnh Dương.Từ bé xem như hòn ngọc tay, nhưng chồng bà thì ,ông lúc nào cũng nghiêm khắc,giáo huấn đến đáng sợ. Vừa nghiệp trung học ném thằng bé quân đội, tư tưởng bảo vệ quốc gia,phòng chống tội phạm.Trịnh Dương là đứa chính kiến, nhưng ngặt nổi chảy trong dòng m.á.u tham chiến của Trịnh Uy, chẳng khác gì thả hổ về rừng, càng thêm hoang dã mạnh mẽ liều c.h.ế.t chiến đấu.Chưa một nhờ chức vụ của Trịnh Uy mà leo lên chỗ cao,mà con bà đổ bao là mồ hôi,nước mắt, m.á.u và tính mạng để khi tuổi còn khá trẻ là một đại úy của đội trinh sát phòng chống tội phạm quốc gia.
phong danh,phong chức chỉ trong âm thầm, vì mười mấy năm qua Trịnh Dương mặc chiếc áo Tam gia của thế giới ngầm. Chẳng khi bà mất con trai kịp về để tang , mang cơ mật quốc gia mà nuốt xuống cay đắng cam chịu..
Tuyết Thu lắc đầu trong nước mắt..
- Câu với em bao nhiêu , mười mấy năm , em vẫn ôm con,nấu món ngon cho con ăn.Anh em nhớ nó thế nào ? Tại thể lạnh lùng như ,nó là m.á.u mủ của mà..
Nói đến đây bà nghẹn, lòng đau như ai cào ai cấu..
Thái dương Trịnh Uy giật giật, yết hầu lên xuống nghẹn đắng..Ông dậy đến chỗ vợ , kéo tay bà an ủi.
- Em đừng xúc động sẽ ảnh hưởng đến bệnh tình, là sự thật, cơ mật thể rõ với em. việc sẽ sớm kết thúc thôi..
Biết rằng trong lòng ông cũng chẳng dễ chịu gì,hằng năm Trịnh Dương hoán đổi phận bao nhiêu năm Bà cũng dằn vặt ông bấy nhiêu thời gian. Nhớ con, lo sợ sẽ mất con trai đến trở thành tâm bệnh bao nhiêu năm qua.Tuyết Thu gầy trông thấy, Trịnh Uy mà xót xa..
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bệnh tình của Tuyết Thu là do tâm bệnh má , bà lo lắng đến mất ăn mất ngủ, cần thuốc an thần mới yên giấc.
Mê Truyện Dịch
Có những đêm chỉ cần nhắm mắt,bà thường mơ thấy Trình Dương đầy máu,ngả chân bà. Khi lâm cảnh tượng đáng sợ đó,bà nhiều ngất trong giấc mơ..
Từng ngày trôi qua sắc mặt cũng kém ..
Bệnh tình của Tuyết Thu ông điều dấu diếm bao giờ để cho con ông ,còn nghiêm cấm qua , đau lòng hơn là tuyệt giao với nhà..
Tuyết Thu đẩy ổng , mắt bà đỏ hoe.
- Nếu một ngày con trai em xảy chuyện gì, em sẽ tha thứ cho .
Nói bà khỏi cửa phòng, để một Trình Uy mặt cũng lạnh trông thấy.Trên đôi mắt hằn lên vết nhăn là sự đau lòng còn nỗi lòng bất đắc dĩ..
_______
Cả đêm ngủ đủ giấc, Bạch Tư Vũ mở mắt thấy gọn trong lòng của Lục Hạo..Cô nhếch môi khẽ, dụi dụi khuôn mặt ngái ngủ n.g.ự.c ,nhắm mắt hưởng thụ gian dành cho hai , chỉ cả đời như thế , sáng mở mắt là thương mắt , tóc mai chạm thở quấn quýt còn gì hạnh phúc hơn thế.
Qua một lúc ngẩng đầu qua đồng hồ, hôm nay tiết kiểm tra, Bạch Tư Vũ dám lơ là bỏ tiết..
Ôm một chút,cô nhẹ nhàng gỡ tay dậy phòng vệ sinh.
Lục Hạo lem nhem xoay choàng tay ôm cô lòng, mắt vẫn nhắm,miệng thì thào..
- Nằm với một chút..
Khi ngủ dáng vẻ thật đáng yêu, gáng cái từ đáng yêu lên Lục Hạo thì sai quá sai nhưng dáng vẻ khó mà hình dung từ ngữ nào khác.Anh rõ ràng là đang nũng với cô đây mà..Nhớ dáng vẻ hôm qua ở đồn cảnh sát là một trời một vực, để bảo vệ cô bất chấp tất cả sát khí vây quanh,nhớ đến khuôn mặt đấy Bạch Tư Vũ âm thầm rùng sợ hãi.
Cái gì là là bao nhiêu năm lạnh lùng với thiên hạ chỉ ngọt ngào với một em.
Chính là Lục Hạo của cô..