Chỉ một thời gian nữa thôi ông sẽ dùng tình yêu, sự chiều chuộng, bao dung để cảm hóa tình cảm của cô nên sợ hãi thứ sẽ tan tành theo mây khói. Đời chẳng rõ vì cớ gì ông nặng tình với phụ nữ đến .
Bạch Thiển gượng che giấu sắc mặt lo sợ phía : "Được, chỉ cần em sẽ theo, chỉ cần em ở đây với , đây là nhà của em bao năm qua vẫn thế. Chúng sẽ là gia đình."
Chỉ cần nghĩ đến một gia đình nhỏ với Bạch Tư Vũ, niềm hạnh phúc lan tỏa đến khóe mắt.
Bạch Tư Vũ mỉa mai trong lòng: " mệt ."
Nụ Bạch Thiển gượng gạo, ông gật đầu: "Được, em nghỉ ngơi , mai lịch bác sĩ khám cho em, em đừng lo lắng."
Thất vọng Bạch Tư Vũ lạnh lùng đóng cửa , nhưng Bạch Thiển quá nản lòng. Vì đây chỉ là bắt đầu.
***
Sáng hôm , Bạch Thiển xuống lầu, đúng lúc gặp nữ bác sĩ và y tá của cô .
Nữ bác sĩ khẽ gật đầu: "Anh Bạch."
Bạch Thiển cũng gật đầu, ông yên lòng: "Hai đến , sắc mặt Tiểu Vũ còn kém nhưng cô cứ đến trường. sợ sức khỏe cô cho phép, cô khám xem thế nào?"
Nữ bác sĩ mỉm , ánh mắt qua bộ dáng quần áo chỉnh tề của Bạch Thiển: "Được, ông yên tâm. À hình như Anh Bạch chuyện vội ?"
sáng nay, bên kho hàng của ông gọi điện báo cảnh sát đến kiểm tra. Ông đến ngay .
" , đây là điện thoại của , gì cô gọi cho ."
Nữ bác sĩ mỉm gật đầu nhận lấy: "Vâng."
Bạch Thiển nấn ná quá lâu, ông vội vàng cùng thuộc hạ rời .
Vừa tiếng xe ngày càng xa, nữ bác sĩ vội với lão quản gia: "À quên mất hôm nay đem một thuốc bổ cho cô Bạch, để ngoài xe ."
Lão quản gia vội : "Để lấy."
"Không cần, cần, để gọi tài xế của đem ." Nữ bác sĩ liền ngăn cản, vẻ mặt thản nhiên cầm điện thoại bấm gọi.
"Anh Trịnh , đem túi thuốc xe cho nhé."
Chưa mấy giây, đàn ông dáng cao lớn, khuôn mặt chút đen đúa khắc khổ, cầm túi to thuốc bổ . Hai tên thuộc hạ canh cửa chỉ qua cũng ý xăm soi vì rõ là của nữ bác sĩ đưa đến.
"Được xách lên lầu cho nhé."
Lão quản gia cũng gì, để ba lên tầng hai. Chỉ cần Bạch Thiển thoải mái cho phép bọn họ thì ông để ý gì. Huống hồ ông còn nhiều việc để .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ba thong thả lên lầu.
Nữ bác sĩ gõ cửa: "Cô Bạch, là , Lam Khiết."
Cánh cửa nhanh mở , Bạch Tư Vũ ba ngoài cửa. Ánh mắt rơi đàn ông lạ mặt phía hai cô gái, dời mắt nhanh.
Mê Truyện Dịch
"Vào ."
Ba , cánh cửa đóng , Bạch Tư Vũ qua Lam Khiết gì đó. Lam Khiết : "Cô lên giường để khám chúng chuyện ."
Phòng của Bạch Tư Vũ chia hai căn, bên ngoài là phòng tiếp khách, phía trong là phòng ngủ. Bạch Tư Vũ gật đầu, cô bước về phòng ngủ chỉ là...
"Cạch!"
Bạch Tư Vũ hốt hoảng xoay , cánh cửa phòng ngủ đóng bởi đàn ông.
"Anh..."
Chưa kịp mở miệng chuyện, đàn ông mạnh mẽ kéo cô lòng, đè cô lên cánh cửa. Một tay giơ lên mặt kéo phăng chiếc mặt nạ, để lộ khuôn mặt mà ngày đêm Bạch Tư Vũ nhớ nhung đến đau lòng. Nước mắt liền ứa , miệng nhỏ hé mở, lồng n.g.ự.c đập nhanh liên hồi như vỡ tung.
Cánh môi run rẩy: "Lục... ưm..."
Lục Hạo cúi đầu chặn lời kịp thoát của cô. Nụ hôn như vũ bão, bao nhiêu tình cảm nhớ nhung đều trút nụ hôn trùng phùng . Đầu lưỡi tấn công thần tốc, một mạch thẳng tiến há miệng ngậm lấy đầu lưỡi thơm ngọt của cô, nụ hôn say mê dừng.
Bạch Tư Vũ thở gấp, bàn tay nóng bỏng như lửa ôm siết lấy cô, như thể đem cô hòa tan trong thể. Nụ hôn dây dưa triền miên, kéo dài qua bao lâu... Cho đến khi cô thở nổi nữa mới lưu luyến buông cô .
Sau một hồi dây dưa, cô càng thêm quyến rũ mê hoặc khiến Lục Hạo gần như thể chống đỡ. Lúc rời khỏi môi cô, mặt Bạch Tư Vũ đẫm nước mắt, còn nếm vị mặn của nước mắt.
Thân thể Bạch Tư Vũ đến run rẩy, Lục Hạo đau lòng siết chặt vòng tay.
– Tư Vũ… Tư Vũ…
Mắt cũng đỏ lên, thì thào gọi tên cô.
Bạch Tư Vũ nấc nghẹn.
– Em… em tưởng c.h.ế.t thật . Hức… Lục Hạo… Anh… em đau lòng đến thế nào ?
Cô đưa bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve khuôn mặt , lưu luyến từng đường nét.
– Là … là thật …
Lục Hạo gật đầu, hôn lên chóp mũi đỏ hồng của cô.