Thế Giới Bóng Tối

Chương 90: Thế Giới Bóng Tối



"Thả , buông ! hận ông Bạch Thiển, thả !" Bạch Tư Vũ vùng vẫy, quẫy đạp nhưng đều vô ích.

Bạch Thiển mỉm . "Đi nào, về chúng sẽ trở đây nữa. Tương lai mới chỉ và em."

"Ông điên ! Thả , buông !"

Bạch Thiển ôm lấy Bạch Tư Vũ lên hướng sân thượng, để một câu cho thuộc hạ: "Giết hết cho ."

Bạch Tư Vũ xuống lầu thấy La Chí và A Nhất chỉ còn cách cái c.h.ế.t xa, cô hét lên. "Đừng! Đừng g.i.ế.c họ mà! xin ông! xin ông!"

Mê Truyện Dịch

Bạch Thiển lắc đầu. "Không , tất cả đều chết. Tiểu Vũ, tương lai của em chỉ thể chứa đựng một thôi."

Bạch Tư Vũ cảm thấy Bạch Thiển điên , ông như mất hết lý trí, m.á.u lạnh đến đáng sợ. Lúc lên đến sân thượng, A Lãm đợi sẵn, nhanh chóng đến che dù cho Bạch Thiển và Bạch Tư Vũ.

Bạch Tư Vũ sợ hãi khung cảnh như lặp năm xưa. Dưới màn mưa, cô một nữa Bạch Thiển đưa lên máy bay. Không! Lần thì ! Có chết, Bạch Tư Vũ cũng sẽ với ông .

"Thả ! Lục Hạo! Cứu em! Lục Hạo!"

Bạch Thiển cứ nghĩ rằng do Bạch Tư Vũ quá sợ hãi mà gọi tên Lục Hạo trong hoảng loạn. "Lục Hạo giờ lẽ đầu thai , cũng quên em mất ."

Bạch Tư Vũ mặc kệ ông nhăng cuội. Cô như nổi điên cào cấu ông , hai chân quỵ xuống quyết theo! "Buông ! thà c.h.ế.t cũng sẽ cùng ông!"

Do Bạch Tư Vũ vùng vẫy thể nên nước mưa cho ướt đẫm. Bạch Thiển khom bế cô lên. "Tiểu Vũ, lời ."

"Không! Thả ! Bạch Thiển, ông chạy thoát ! Thả !"

Bằng! Lúc tiếng s.ú.n.g vang lên, bất ngờ một viên đạn chính xác trúng ngay tay Bạch Thiển. "A!" Bạch Thiển đau điếng cả , cũng quản nổi liền thả Bạch Tư Vũ . A Lãm cũng bất ngờ kém.

Bạch Tư Vũ ngẩng đầu thấy Lục Hạo xuất hiện. Phía còn Lâm Diện, La Chí và A Nhất, cùng đông các nhân viên cảnh sát, họng s.ú.n.g đen ngòm chĩa về phía Bạch Thiển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Lục Hạo! Lục Hạo!" Bạch Tư Vũ mừng rỡ. Lợi dụng lúc Bạch Thiển đang đau mất cảnh giác, cô lồm cồm bò dậy chạy về phía Lục Hạo. A Lãm nhanh mắt đưa tay giữ cô . Không ngờ... Bằng! Lục Hạo cầm một cây s.ú.n.g tỉa chính xác canh ngay A Lãm b.ắ.n tới. Hắn thương nhẹ, vội thu tay về kéo lấy Bạch Thiển lùi về phía . Rồi liền phất tay, các thuộc hạ lên nòng b.ắ.n trả phía cảnh sát. Đạn dường như chẳng mắt, hai bên nả s.ú.n.g .

Lục Hạo lao màn mưa chạy đến ôm Bạch Tư Vũ lòng. Anh ôm cô, một tay b.ắ.n trả. Anh kéo Bạch Tư Vũ chỗ an nhất. Bạch Tư Vũ nức nở ôm chầm lấy . "Sao đến chậm thế? Có em sợ thế nào ?"

Lục Hạo ôm cô, nhẹ giọng dỗ dành. "Xin em! Là của , của , đừng !" Anh nhanh chóng bế Bạch Tư Vũ lùi phía , lau nước mưa thấm cô. Rồi cởi áo khoác của cũng ướt ít nhiều khoác lên cô.

Thuộc hạ của Bạch Thiển nhanh trừ khử. A Lãm nhanh tay kéo Trác Tư Sở từ máy bay xuống, chĩa s.ú.n.g đầu cô . "Các lui xuống, nếu tao b.ắ.n c.h.ế.t cô ."

A Nhất nóng lòng giải cứu Trác Tư Sở. "Tư Sở! Tư Sở!" Lâm Diện cản . "Bình tĩnh ."

Bạch Thiển thương, m.á.u và nước mưa hòa . Ông khó tin b.ắ.n là Lục Hạo. Đêm đó rõ ràng ông tận mắt chứng kiến Lục Hạo c.h.ế.t mắt . Giờ bằng da bằng thịt, sừng sững mặt ông . Bạch Thiển mặt mày xây xẩm. "Lục Hạo, mày chết?"

Lục Hạo nhếch môi, cánh tay siết chặt Bạch Tư Vũ lòng. "Ông c.h.ế.t c.h.ế.t ."

Lục Hạo tiếp: "Mày là cảnh sát?"

Lục Hạo trả lời, Lâm Diện lên tiếng. "Sao? Bị qua mặt gần mười năm cảm giác thế nào? Có thấy quá ngu dốt ?"

Chẳng rõ là do thương lý do gì khác mà Bạch Thiển chao đảo, bàn tay nắm chặt. "Một là để tao , hai là Trác Tư Sở sẽ chết."

Lâm Diện lắc đầu. "Ông là con , cô dù gì cũng là vợ của ông đấy."

Trác Tư Sở màn mưa tấp mặt, thở cũng khó khăn, nhưng nỗi đau mà Bạch Thiển mang đến cho cô còn đau gấp mấy trăm . Bạch Thiển phá lên. "Chúng mày thì hiểu cái quái gì? Im miệng hết , cút hết! Nếu tao sẽ g.i.ế.c con đàn bà ."

Ông điên thật , túm tóc Trác Tư Sở về phía , giật lấy s.ú.n.g của A Lãm chỉ thái dương của Trác Tư Sở. "Cút! Cút hết cho tao!"

A Lãm nhảy lên máy bay , đưa tay kéo Bạch Thiển và Trác Tư Sở lên. Không ngờ lúc Trác Tư Sở cắn mạnh tay Bạch Thiển khiến ông đau điếng. Bạch Thiển vung tay dùng thanh s.ú.n.g đập mạnh đầu cô , thẳng tay b.ắ.n vai, Trác Tư Sở. May mắn lúc cảnh sát đồng loạt b.ắ.n tới tấp. Bạch Thiển trợn mắt, bao nhiêu viên đạn xuyên qua . Ông trăn trối, chỉ kịp về hướng Bạch Tư Vũ cách đó xa. Lục Hạo xoay mặt cô lòng cho cô cảnh m.á.u me ám ảnh . Cả ông loạn choạng ngã qua hành lang rơi xuống khỏi sân thượng, c.h.ế.t thảm màn mưa.