Ngay cả thứ đang ngủ đông dưới háng cũng đầy uy lực.
Hắn có một mái tóc ngắn màu trắng, ngũ quan góc cạnh, chỉ có thể coi là đoan chính, nhưng cả người lại tràn ngập hormone nam tính, vô cùng đàn ông.
Vết sẹo móng vuốt trên má trái kéo dài từ xương lông mày, sượt qua khóe môi và chạy thẳng đến hàm dưới. Có thể tưởng tượng tình hình lúc bị thương nguy hiểm đến mức nào, chỉ cần lệch một chút là mắt trái đã không giữ được.
Cả người hắn toát ra sát khí ngùn ngụt, tựa như một kẻ g.i.ế.c người hàng loạt trong các bộ phim Âu Mỹ.
Bạch Tinh Tinh bất giác đặt tay lên cánh tay Parker mới thấy an tâm hơn một chút.
Giống đực này quả thực rất đáng sợ.
Vinson nghiêng đầu nhìn về phía giống cái tộc Hồ, bước về phía cô ấy và nói: "Có thể để ta làm giống đực của nàng không?"
Giọng hắn trầm và dày như tiếng hổ gầm, từng chữ nói ra đều chắc nịch, dường như có chút căng thẳng.
Dưới đài im phăng phắc, chỉ có tiếng hít thở của đám thú. Trong không khí này, Bạch Tinh Tinh cũng hồi hộp theo, cắn ngón tay và gào thét trong lòng: Đồng ý đi! Đồng ý đi!
Năm giống cái đứng cạnh nhau đều cứng người lại, giống cái tộc Hồ run rẩy càng thêm lợi hại, chờ Vinson nói xong, cô ta đột nhiên "oa" một tiếng khóc lớn lên, trốn sau lưng những giống cái khác.
"Ta không cần, hu hu hu... ngươi đừng qua đây hu hu hu..." Tiếng khóc thút thít của cô gái vọng ra.
Dưới đài vang lên đủ loại tiếng thú gầm, bênh vực cho người giống cái đang bị dọa khóc. Vinson đứng im tại chỗ, để lại cho mọi người một bóng lưng cường tráng.
Bạch Tinh Tinh vỗ trán mình một cái, xấu hổ quá!
Giống cái tộc Hồ kia đúng là "trong mềm ngoài cứng", lòng dạ thật tàn nhẫn, làm bẽ mặt người ta trước bàn dân thiên hạ.
Nếu là cô, cô sẽ chọn nói riêng, để cho người ta chút thể diện.
Giống cái này không chỉ từ chối mà còn khóc lóc thảm thiết như vậy, không đơn thuần là làm bạch hổ mất mặt mà còn biến hắn thành mục tiêu công kích của mọi người. Bạch Tinh Tinh không thể nào ưa nổi cô ta.
"Vậy thôi vậy."
Bạch Tinh Tinh nghe thấy một câu nói từ trên đài truyền đến, gã thú nhân bạch hổ xoay người, mặt không chút biểu cảm, dường như không bị ảnh hưởng gì, thân hình cong lại hóa thành bạch hổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau đó hắn nhảy xuống khỏi đài đá, bầy thú tự động nhường cho hắn một con đường, hắn chạy như điên mà rời đi.
Đi rất dứt khoát.
Giống cái tộc Hồ dưới sự an ủi của một thú nhân giống đực khác dần dần bình tĩnh lại.
Parker nói: "Tôi nói không sai chứ, hắn chính là không ai thèm lấy, cho dù hắn là tứ văn thú."
Bạch Tinh Tinh mỉa mai: "Chẳng phải là do các người chiều hư giống cái sao. Nếu tôi mà sinh con gái, nhất định sẽ không nuôi dạy thành như vậy."
"Con gái là gì?" Parker hỏi, Curtis cũng nghi hoặc nhìn sang.
Bạch Tinh Tinh lúc này mới nhận ra mình vừa nói gì, mặt thoáng đỏ ửng, giải thích: "Chính là giống cái."
Parker kích động nói: "Tôi nhất định có thể sinh cho cậu một giống cái."
"Xì xì~" Curtis nguy hiểm lè lưỡi, Parker lập tức im bặt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Tiếp theo là vòng quyết đấu, từng con dã thú nhảy lên đài đá, giao chiến với đối thủ.
Bạch Tinh Tinh huých Parker, trêu chọc: "Cậu không lên thử xem à?"
Parker hung dữ lườm Bạch Tinh Tinh một cái: "Tôi là giống đực đã có bạn đời, thử cái gì mà thử!"
"Xì xì~" Curtis đột nhiên nhận thấy một ánh mắt đang nhìn chằm chằm, bèn liếc mắt qua cảnh cáo.
Viên Vương lập tức cụp mắt xuống, che giấu cảm xúc trong mắt.
Lại có một tứ văn thú lang thang tới, còn cùng hậu duệ của báo vương sở hữu chung một giống cái...
Dần dần, cuộc quyết đấu trên đài trở nên hung tàn hơn, tiếng kêu thảm thiết không ngớt, m.á.u văng khắp nơi. Bạch Tinh Tinh không dám xem nữa, nói với Parker: "Chúng ta về thôi."
"Được." Parker nói.