“Gâu gâu ~” Sói con kêu lên một tiếng non nớt, dùng đôi mắt đen ngấn nước nhìn Bạch Tinh Tinh.
Mới nửa tháng tuổi, đôi mắt của sói con vẫn còn rất tròn, khóe mắt hơi cụp xuống, ánh mắt trong veo sáng ngời, trông vô cùng ngây thơ.
Parker nhận lấy sói con, đặt cạnh đầu Bạch Tinh Tinh để so sánh.
“Làm gì vậy?” Bạch Tinh Tinh ngơ ngác hỏi, đôi mắt của một người một sói, từ hình dáng đến ánh mắt, lại giống nhau đến kinh ngạc.
Parker và Curtis đồng thời bật cười.
“Giống thật!” Parker nén cười nói, Curtis trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng trong mắt cũng ánh lên ý cười.
Bạch Tinh Tinh ngẩn ra, giật lại sói con, cười mắng: “Các người bắt nạt người ta!”
Vì biết Curtis và Parker không phải đang chửi mình nên Bạch Tinh Tinh không giận, cô nhìn lại sói con, khó hiểu nói: “Rốt cuộc mình giống chó ở chỗ nào? À không, đây là sói.”
Hóa ra cô bị người ta gọi như vậy là vì thật sự giống chó sao?
Curtis chỉ vào mắt sói con, giọng nói lạnh lùng lúc này nghe lại đặc biệt dễ chịu: “Mắt của hai người, rất giống nhau.”
“Thì ra là vậy.” Bạch Tinh Tinh bừng tỉnh, thấy mắt sói con rất đáng yêu nên cũng không để tâm nữa.
“Cái đó… Đây là con của tôi.” Phía sau truyền đến giọng của một cô gái.
Bạch Tinh Tinh quay đầu lại, thấy một người phụ nữ trung niên, cô ngẩn ra một lúc lâu mới nhận ra đây là mẹ của sói con, đồng thời cũng là mẹ của thú nhân trưởng thành lúc nãy.
“Trả chị này, nó có vẻ đói rồi, cứ ngửi lung tung, em cho thịt mà nó không ăn.” Bạch Tinh Tinh vội đưa sói con cho người phụ nữ.
Người phụ nữ ôm con mình lại, vẻ mặt không vui, trước khi quay đi còn buông lại một câu: “Có giỏi thì tự đi mà sinh, cướp con của người khác thì quá đáng lắm.”
“…” Bạch Tinh Tinh tủi thân bĩu môi, lẩm bẩm: “Chỉ là chơi một chút thôi mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bạch Tinh Tinh phát hiện, trên thế giới này, người có thể làm một cô gái không vui, có lẽ cũng chỉ có một cô gái khác.
Parker vội vàng sáp lại gần Bạch Tinh Tinh, an ủi: “Tinh Tinh đừng buồn, đợi lần động dục tới, chúng ta sẽ sinh một lứa báo con, lúc đó mấy cô gái kia sẽ không dám coi thường em nữa.”
Bạch Tinh Tinh thầm nghĩ: Hóa ra cô gái kia thật sự coi thường mình à, cô còn tưởng mình nhìn nhầm. Đây là có con thì mới có thể diện sao?
Curtis lạnh lùng liếc Parker một cái.
Hắn nhất định phải giành trước con báo kia, lần đầu tiên luôn khiến các cô gái nhớ sâu sắc hơn, hắn sẽ để Tiểu Bạch sinh lứa trứng đầu tiên của hắn. Hiện tại con báo kia vẫn tưởng Tiểu Bạch động dục là do sinh non, hắn tuyệt đối có thể giành trước.
“Khát quá, muốn uống nước.” Bạch Tinh Tinh l.i.ế.m môi nói.
Parker quen thuộc nơi này nhất, giơ tay chỉ: “Ở đó có sông, ta đưa em đi.”
Bạch Tinh Tinh nhìn qua, nói: “Không cần đâu, có mấy bước chân thôi, các anh đừng đi theo.”
Curtis cũng nhìn qua, thấy quả thật chỉ có vài bước nên không phản đối.
Bạch Tinh Tinh ra bờ sông dùng tay vốc nước uống mấy ngụm, lại cảm thấy buồn tiểu, bèn hỏi người bên cạnh: “Ở đây có nhà vệ… hố cát không ạ?”
Người được hỏi là một chàng trai tộc sói anh tuấn, trên mặt có hai vằn thú. Anh ta nhìn Bạch Tinh Tinh một lúc, dường như không tin lại có cô gái chủ động bắt chuyện với mình. Bạch Tinh Tinh hỏi lại một lần nữa, anh ta mới sực tỉnh, vội chỉ về một hướng: “Bên kia.”
“Cảm ơn.”
Anh ta định đề nghị đưa cô đi nhưng chưa kịp nói thì Bạch Tinh Tinh đã chạy mất.
“Cô ấy có hai bạn đời rồi.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thú nhân tộc sói bị giọng nói phía sau dọa giật mình, lập tức quay người lại, thấy rõ người đến, thân hình tức khắc đứng thẳng tắp như quân nhân, “Vượn Vương!”
Vượn Vương nói: “Một là hậu duệ của Báo Vương, thú nhân hai vằn, một là thú nhân rắn lang thang bốn vằn. Cậu thích cô ấy?”