Đôi mắt Curtis đột nhiên sáng lên, vui mừng nói: “Em không giận ta sao?”
Bạch Tinh Tinh lập tức im lặng, cúi đầu xuống. Cô cảm thấy trong thời gian ngắn vẫn không nên để ý đến Curtis thì hơn, để giành lấy cho mình một chút quyền lên tiếng, kẻo lại bị bắt nạt như vậy.
Niềm vui trên mặt Curtis dần phai đi, anh biến thành hình rắn hoàn toàn, trườn ra khỏi phòng, nuốt chửng một con mồi. Sau đó cuộn tròn trong góc tiếp tục ngủ.
Parker nướng chín thức ăn, xé một bát mang vào phòng ngủ cho Bạch Tinh Tinh ăn. Bụng cô rất đói, nhưng lại không muốn ăn lắm, chỉ chọn ăn hai miếng rồi không chịu ăn nữa.
Parker ăn vội vàng, vào phòng ngủ thì thấy Bạch Tinh Tinh đang ngủ trong ổ của mình, nét mặt lộ ra nụ cười.
Anh nằm xuống bên cạnh Bạch Tinh Tinh, cô đá đá chân anh, “Anh không rửa chân, đừng đá vào em đấy.”
“Không đâu, chân ta dài hơn em, không đá tới được.” Parker ấn Bạch Tinh Tinh vào n.g.ự.c mình, hơi ấm từ từ truyền sang người cô.
Bạch Tinh Tinh thầm nghĩ: Chưa chắc đâu, nửa đêm ngủ say biến thành báo là bốn móng vuốt lại đè lên mình ngay.
Hạ thân vẫn còn âm ỉ đau, Bạch Tinh Tinh khép hai chân lại, không kìm được mà rúc sâu hơn vào lòng Parker, trong lòng thầm thấy may mắn, đêm nay may mà có Parker.
Vì có Curtis ở đây nên cô không nói lời cảm ơn với Parker.
Người ta nói ngày nghĩ gì, đêm mơ thấy nấy. Đêm nay Bạch Tinh Tinh bị kích thích quá lớn, thêm vào đó cơ thể vẫn còn lưu lại cảm giác bị xâm phạm, sau khi ngủ, trong đầu toàn là hình ảnh triền miên với Curtis…
Ngày hôm sau, Bạch Tinh Tinh tỉnh lại dưới ánh mắt chăm chú của Parker, mở mắt ra đã đối diện với một đôi đồng tử thú màu vàng sẫm, con ngươi sâu thẳm đó dường như cất giấu điều gì đó, Bạch Tinh Tinh nhất thời không nhận ra con báo.
“Parker?” Bạch Tinh Tinh nắm lấy râu Parker, cười chào: “Chào buổi sáng.”
Râu Parker run run, anh đột nhiên xoay người đè lên Bạch Tinh Tinh, chân trước thu lại móng vuốt, dùng đệm thịt hình hoa mai đè lên hai vai cô.
Bạch Tinh Tinh đã có cảm giác sợ hãi với tư thế này, vẻ mặt lập tức thay đổi, tay chống lên n.g.ự.c con báo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Anh làm gì vậy?” Bạch Tinh Tinh căng thẳng nói, lúc này mới cảm nhận được có một vật cứng nóng hổi đang chống vào da đùi mình.
Lần này Bạch Tinh Tinh ngủ rất không ngoan, cứ liên tục chui vào lòng Parker. Parker đã nhịn cả đêm, lúc này bị Bạch Tinh Tinh trong trạng thái tỉnh táo trêu chọc, sức nhẫn nại cuối cùng cũng sụp đổ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Anh xoay người đè lên Bạch Tinh Tinh, thấy cô lộ ra vẻ hoảng sợ, lý trí lập tức quay về.
Không được, anh không thể giống con rắn kia, sẽ làm Tinh Tinh sợ hãi.
Parker hít một hơi thật sâu, cơ thể bật lên nhảy khỏi người Bạch Tinh Tinh, lao thẳng ra cửa sổ, chạy vào trong mưa.
Bạch Tinh Tinh thả lỏng, nhìn ra ngoài cửa sổ: Parker bị sao vậy?
Curtis đang ngủ say trong một góc, cơ thể cuộn tròn thật chặt, từng vòng từng vòng chồng lên cao, đầu gác lên đỉnh cao nhất của cuộn rắn, như thể sợ chiếm chỗ.
Tạo hình này thoạt nhìn, cực giống phiên bản béo ú trong truyện tranh.
Môi Bạch Tinh Tinh cong lên, cô ngồi dậy từ trong ổ cỏ. Động tác này lập tức làm cô cảm thấy hạ thân khó chịu, cô khẽ nhíu mày, nhẹ bước chân đi đến cửa sổ.
Một con báo đốm đang chạy tới chạy lui trong mưa, mỗi bước đều nhảy lên rất cao, giống như phát điên.
“Con báo ngốc.”
Bạch Tinh Tinh cười mắng một tiếng, mở cửa, con chim cánh ngắn trong phòng “cúc cù cù” kêu đòi ăn, vỗ cánh muốn bay lên. Bạch Tinh Tinh liếc nhìn, trên mặt đất lại có thêm một quả trứng.
Nuôi được bốn năm ngày, cuối cùng cũng đẻ trứng!
Parker thấy cửa nhà mình mở ra, sự bốc đồng của anh cũng đã bị nước mưa dập tắt, anh nhẹ nhàng chạy về nhà.