Khi Bạch Tinh Tinh đang xào món cuối cùng, Curtis đưa tay về phía bát canh trứng gà nấm bào ngư, vừa chạm vào nước nóng bỏng đã lập tức rụt lại, sau đó nhanh chóng vớt một miếng nấm bào ngư ra.
Miếng nấm trong tay quá nóng, Curtis đành phải nhét vào miệng, không kịp nhai đã nuốt vội, mím môi ho hai tiếng.
Bạch Tinh Tinh múc rau chân vịt xào trứng ra đĩa, vô tình phát hiện miệng Curtis đang động đậy, khóe miệng còn vương vệt dầu bóng.
“Anh ăn nấm bào ngư à?” Lòng Bạch Tinh Tinh se lại, cô cầm lấy chiếc khăn lông vắt trên cành củi bên cạnh lau miệng cho Curtis, “Em đã cho chim cánh ngắn ăn thử rồi mà, anh bị bỏng phải không?”
Curtis nắm lấy bàn tay nhỏ của Bạch Tinh Tinh, đặt lên môi hôn nhẹ, “Ta không yên tâm.”
Bạch Tinh Tinh cảm động vô cùng, ngoan ngoãn ngồi trong lòng Curtis chờ ăn.
Con gà ăn mày nướng trong đống lửa không biết ra sao, rất lâu không có động tĩnh, một chút mùi thơm cũng không tỏa ra, hai món ăn đã gần nguội lạnh.
Sau khi Curtis xác nhận nấm bào ngư không có độc, Bạch Tinh Tinh liền ăn hai món ăn kia, cũng cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Con “gà hoa” kia thì để lại bữa sau ăn, dù sao thời gian còn sớm, buổi tối còn có thể ăn một bữa nữa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Đột nhiên trở nên lạnh quá, mùa đông sắp đến rồi sao? Năm nay có ấm lại không?” Bạch Tinh Tinh ngồi trong ổ cỏ của Curtis, Curtis đang vá lại bộ quần áo da thú cho cô, thỉnh thoảng lại cầm lên người cô ướm thử.
“Chỉ biết sẽ ngày càng lạnh thôi,” Curtis nhàn nhạt nói, lông mày nhíu lại ẩn chứa sự lo lắng.
Nhiệt độ mới thế này mà tiểu Bạch đã kêu lạnh, đến mùa đông thật sự, cô ấy sẽ phải làm sao?
Curtis đột nhiên thấy may mắn, may mắn là mình và tiểu Bạch đã đến bộ lạc, chứ không phải hai người đơn độc trong rừng. Nếu vào mùa đông anh không cẩn thận ngủ đông, tiểu Bạch sẽ phải làm thế nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bây giờ có con báo đó thay anh chăm sóc tiểu Bạch, đây mới là tình huống tốt nhất.
Parker cũng đang làm quần áo, nhưng tay nghề vụng về của anh chỉ có thể làm được chiếc váy da thú cho chính mình. Nghe thấy Bạch Tinh Tinh kêu lạnh, Parker đổ hết da thú trong rương gỗ ra, lựa chọn, sau đó cầm lấy một tấm da gấu có lông dày đưa cho Curtis, “Này, tấm da thú này dày lắm.”
Bạch Tinh Tinh bò về phía Parker, nhận lấy tấm da thú rồi khoác lên người.
“Da gấu này khoa trương quá, em tạm thời chưa cần đâu,” Bạch Tinh Tinh cười nói, vừa khoác tấm da gấu lên, cô đã cảm thấy hơi nóng.
Thật ra thời tiết chỉ hơi se lạnh, là mùa dễ chịu nhất, chỉ là ở gần Curtis lạnh băng nên có chút lạnh, nhưng Curtis lại cứ nhất quyết quấn lấy cô.
Curtis nói: “Cứ làm trước đi, sau này từ từ mặc.”
“Vâng,” đối với Curtis, Bạch Tinh Tinh trước nay không dám phản bác nhiều.
Gần hoàng hôn, Parker bắt đầu chuẩn bị đi săn.
Đống lửa trong nhà chính đã tắt, lúc nhóm lửa anh gần như đã quên bên trong còn có một khối bùn bọc chim, một khúc cây to chạm vào một vật cứng ngắc, anh bới ra định ném sang một bên.
“Hả?” Cảm giác nặng trĩu, Parker nhìn kỹ hơn, trong đầu lóe lên một tia sáng cuối cùng cũng nhớ ra: “Tinh Tinh, con chim bùn của em nướng xong rồi.”
“A, em quên mất!” Bạch Tinh Tinh mang giày vào rồi lao ra, mắt nhanh chóng quét qua đống tro tàn, “Đâu rồi? Cái này phải không?”
Bạch Tinh Tinh tiện tay cầm một chiếc bát đá, ngồi xổm bên khối bùn, dùng sức đập xuống.
“Bốp” một tiếng, mùi thịt gà đậm đà, tinh khiết bùng nổ, những mảng bùn khô lớn bong ra khỏi mình con chim, kéo theo lớp lông tơ trên da sạch sẽ, không còn một sợi. Da chim bị nướng đến vàng khô, trông vô cùng săn chắc.