Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 168: Tinh Tinh thật lợi hại



Bạch Tinh Tinh nói xong liền cố gắng đứng dậy, Curtis định đỡ cô nhưng bị cô từ chối.

 

“Anh ngủ đi, đã có Parker chăm sóc em rồi,” Bạch Tinh Tinh nói.

 

Curtis buồn ngủ nhắm mắt lại, nằm trên ổ cỏ ngủ tiếp.

 

Bạch Tinh Tinh cố nén sự khó chịu ở hạ thân đi ra ngoài, Parker đi sau lưng cô, giọng điệu chân thành: “Tinh Tinh thật lợi hại, vậy thì ta yên tâm rồi.”

 

“Hả?” Bạch Tinh Tinh đi đến cửa phòng ngủ, vội vàng vịn vào khung cửa.

 

“Lúc chúng ta giao phối có thể cố gắng hơn một chút.” Parker mặt đầy khao khát.

 

Tay Bạch Tinh Tinh đang vịn trên khung cửa siết chặt lại, suýt nữa thì hộc máu.

 

Bây giờ giả vờ yếu ớt còn kịp không? Không, cô vốn dĩ đã yếu rồi, nếu không phải vì mắc tiểu không nhịn được thì cô đã không dậy đâu!

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Bạch Tinh Tinh vịn tường đi ra ngoài. Bên ngoài nhà đá có một mái hiên dẫn đến hố cát, được làm riêng để giống cái tiện đi vệ sinh vào mùa mưa. Nhưng mưa quá lớn, con đường này cũng bị nước mưa làm cho ướt sũng.

 

Bạch Tinh Tinh ra ngoài quên mang giày, chân lạnh cóng, cô vội vàng giải quyết nhu cầu cá nhân rồi nhanh chóng vịn tường quay về.

 

Parker nhìn đôi chân dính bùn của Tinh Tinh, vẫy tay nói: “Tinh Tinh lại đây sưởi ấm.”

 

Bạch Tinh Tinh siết chặt quần áo, ngồi xuống bên cạnh Parker, nhấc hai chân lên để sưởi ấm.

 

“Lạnh lắm à?” Parker cho thêm mấy thanh củi vào đống lửa, phủi tay rồi dùng hai tay ôm lấy chân Bạch Tinh Tinh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bạch Tinh Tinh vội rụt chân lại nhưng không thành công, “Này, buông ra, chân em bẩn.”

 

Chân của Bạch Tinh Tinh vừa trắng vừa thon, hình dáng rất đẹp, dính những đốm bùn nâu sẫm, trông lại càng trắng ngần như ngọc.

 

Tay Parker rất ấm, Bạch Tinh Tinh không giãy ra được, đành mặc kệ mà đạp nhẹ vào tay hắn.

 

“Không sao, tay ta cũng bẩn mà,” Parker cười hì hì, bàn tay chai sạn lau đi vết bùn trên chân Bạch Tinh Tinh, rồi áp bàn chân cô vào lồng n.g.ự.c nóng hổi của mình.

 

Bạch Tinh Tinh thoải mái đến mức khẽ rên một tiếng, cô cựa quậy đầu ngón chân để chọc ngứa Parker. Parker chưa có phản ứng gì, cô đã tự mình mím môi cười khúc khích.

 

Hơi thở của Parker trở nên gấp gáp, màu sắc trong đôi mắt vàng của hắn nhanh chóng đậm lại, giọng cũng trở nên khàn khàn: “Cơ thể em vẫn chưa khỏe hẳn đâu.”

 

“Cái gì?” Bạch Tinh Tinh nhất thời không phản ứng kịp, nhưng cũng nhận ra sự thay đổi của Parker, lập tức thu mình lại. Sau đó hiểu ra ý của Parker, cô tức khắc cảm thấy lòng bàn chân như bị lồng n.g.ự.c hắn làm cho bỏng rát, liền chống tay cố gắng rút chân về.

 

Parker hít sâu vài lần mới dằn xuống được sự xao động trong cơ thể, hắn hung dữ lườm Bạch Tinh Tinh một cái nói: “Không được quyến rũ ta, ta sẽ không khống chế được đâu.”

 

“Em có làm gì đâu.” Bạch Tinh Tinh hoảng hốt, vội vàng nhìn về phía cửa phòng ngủ, một lúc lâu không thấy Curtis ra mới yên tâm, “Chỉ là đầu ngón chân em bị cóng, muốn cử động một chút thôi.”

 

Lời này là Bạch Tinh Tinh cố ý nói cho Curtis nghe, để tránh hắn hiểu lầm. Hành động cựa quậy ngón chân của cô rất có chủ ý, Parker tự nhiên sẽ không tin.

 

Bên Curtis đã giải quyết xong, phía Parker lại càng chắc chắn rằng Bạch Tinh Tinh đang quyến rũ mình, lời giải thích giấu đầu hở đuôi kia chính là bằng chứng tốt nhất.

 

“Em nói sao thì là vậy.” Ý cười tràn cả vào trong giọng nói của Parker, hắn đáp lại bằng cách xoa xoa chân Bạch Tinh Tinh.

 

Không khí tức thời trở nên vô cùng ám muội, tiếng thịt nướng “xèo xèo” thỉnh thoảng vang lên cũng không thể phá vỡ sự mờ ám này.

 

Bạch Tinh Tinh không dám có thêm bất kỳ hành động nào, mặc cho Parker trả đũa thế nào, cô vẫn im như thóc. Parker tự chơi một lúc, thấy Bạch Tinh Tinh trước sau không có phản ứng, cuối cùng cũng thấy chán mà buông tha cho cô.