Parker nhặt những cọng cỏ bẩn trong ổ của Curtis ra, phần còn lại gom thành một đống rồi ôm tất cả lên.
“Để ta cũng giúp một tay!” Parker nói rồi nhét hết cỏ khô vào trong hang. Curtis đang ngẩng đầu bên dưới bị cả đống cỏ rơi trúng đầu, cỏ theo mái tóc mượt mà của hắn trượt xuống, chỉ còn một đống nhỏ trên đỉnh đầu.
Bạch Tinh Tinh ôm nốt phần cỏ cuối cùng, Curtis đưa tay ra đỡ, đống cỏ cuối cùng trên đầu hắn cũng trượt xuống.
“Cái giỏ này không đặt vào được, để em đưa từng quả trứng cho anh.” Ánh mắt Bạch Tinh Tinh dừng lại trên những quả trứng trắng dính vào nhau, đáy mắt lộ vẻ không nỡ, cô đưa tay vuốt ve từng quả một.
Bề mặt trứng có không ít chất nhầy đã khô, dính mấy quả trứng lại với nhau. Bạch Tinh Tinh không dám tách chúng ra, cẩn thận nâng mấy quả trứng dính liền lên, đưa vào miệng hang.
“Cẩn thận nhé,” Bạch Tinh Tinh hạ giọng nói.
Curtis rất phối hợp với Bạch Tinh Tinh, ít nhất cho đến khi hắn nhận hết trứng, hóa thành hình rắn cuộn tròn bắt đầu ngủ đông, Bạch Tinh Tinh vẫn không phát hiện ra sự lạnh nhạt của hắn đối với những quả trứng.
Sắp xếp xong cho Curtis và đàn trứng, Bạch Tinh Tinh ngồi xổm ở cửa hang mãi không nỡ rời đi. Trên đầu truyền đến giọng nói hưng phấn của Parker: “Trời quang rồi, chúng ta ra ngoài chơi đi.”
Parker vừa dứt lời, một tảng đá lớn đã đè lên cửa hang, che khuất tầm mắt của Bạch Tinh Tinh nhìn vào cái hang đen.
Bạch Tinh Tinh đẩy đẩy tảng đá. Tảng đá là đế của cối xay, vừa to vừa dày, cô dùng hết sức cũng không thể đẩy nó đi được một chút nào, bèn ngẩng đầu nói với Parker: “Như vậy sẽ làm Curtis ngạt thở, mau dịch ra đi.”
“Sẽ không đâu, hắn không thở được sẽ tự mình đẩy ra, có tảng đá đè lên hắn chắc chắn ngủ sẽ an tâm hơn.” Parker dắt tay Bạch Tinh Tinh kéo cô đứng dậy, “Ra ngoài đi, có nhiều giống cái đang chơi bên ngoài lắm.”
Bạch Tinh Tinh nghĩ lại cũng phải. Cô từng thấy trên tin tức có con rắn bị ngâm rượu mấy tháng vẫn chui ra khỏi bình thủy tinh cắn người bị thương, chứng tỏ loài rắn khi ngủ đông không cần nhiều oxy. Curtis còn có không gian lớn như vậy, chắc sẽ không bị ngạt chết, dù có không thở được, với sức của hắn, hoàn toàn có thể chui từ dưới đất lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chần chừ một lúc, Bạch Tinh Tinh nói: “Anh vẫn nên chừa cho hắn một khe hở đi, lỡ hắn lười động thì sao.”
“Được rồi được rồi.” Parker qua loa đẩy tảng đá đi, vừa vặn để lại một khe hở hình trăng khuyết to bằng bàn tay, rồi nắm lấy tay Bạch Tinh Tinh nói: “Đi thôi.”
Bạch Tinh Tinh “ừm” một tiếng, lúc đứng dậy dùng sức quá mạnh, bụng lại đau một chút, cô hít một hơi, nói: “Chậm một chút.”
Parker lập tức thả nhẹ lực đạo, đỡ eo Bạch Tinh Tinh, đợi cô đỡ đau rồi mới dìu cô từ từ đi ra ngoài.
Ngoài phòng, gió lạnh hiu hắt, thổi vào mặt người như d.a.o cắt. Gió đã làm khô mặt đất bị mưa tưới suốt ba tháng, vài dây khoai lang dưới mái hiên đang mọc rất tốt, thể hiện phẩm chất kiên cường không chịu khuất phục.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Một luồng gió lạnh luồn vào trong áo Bạch Tinh Tinh, lạnh đến mức cô run lên, rụt cổ siết chặt quần áo.
“Lạnh quá.” Bạch Tinh Tinh nói, bên miệng tỏa ra một làn hơi trắng. Cô đưa tay ra vồ lấy, làn hơi mờ ảo lượn quanh đầu ngón tay, rồi nhanh chóng tan biến.
Parker nghiêng người che chắn bên cạnh Bạch Tinh Tinh, cánh tay dài ôm lấy cô, “Để ta chắn gió cho em.”
“Vâng.”
Khó khăn lắm mưa mới tạnh, thời tiết lạnh giá cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của Bạch Tinh Tinh. Cô nhìn đông ngó tây, trong mắt tràn đầy hứng thú.
“Mọi người có vẻ bận rộn nhỉ, hay là do em ảo giác?”
Bên ngoài có rất nhiều thú nhân, nhưng đều vội vã đi đi lại lại, không giống như sự náo nhiệt mỗi khi mưa tạnh tạm thời trong mùa mưa.