Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 205: Nói dài nói dai thành nói dại



Parker vùi mấy củ khoai lang vào đống lửa, sau đó ra bờ sông tiếp tục vò tấm da cáo. Còn chưa làm xong, Vinson đã lại mang về một con mồi có bộ lông dày dặn.

 

Hai người phân công hợp tác, tuy có hơi bận rộn, nhưng cũng tạm ổn. Một ngày trôi qua thu hoạch được mười mấy tấm da thú tốt nhất, trên mái nhà cũng treo mười mấy tảng thịt, còn tốt hơn nhiều so với thu hoạch của đại đa số các gia đình có nhiều giống đực.

 

Đây chính là ưu thế của thực lực.

 

Phòng khách hun khói cả ngày, cả nhà đều toàn mùi khói, ở trong phòng ngủ cũng có thể ngửi thấy. Bạch Tinh Tinh không muốn đi vào, ngay cả ăn cơm cũng ở trong phòng ngủ.

 

Parker đun nước tắm, bưng vào phòng ngủ.

 

Bạch Tinh Tinh láng máng nhớ rằng ở cữ không được tắm gội, nhưng cả người toàn mùi khói dầu, cô liền đơn giản lau qua người, thay một bộ quần áo da thú sạch sẽ.

 

“Chỗ thịt đó phải hun bao lâu vậy?” Tắm rửa xong, Bạch Tinh Tinh cảm thấy cơ thể sảng khoái hơn không ít, cô thoải mái nằm trên ổ cỏ của Parker hỏi.

 

Parker ngồi xuống bên cạnh Bạch Tinh Tinh, cong lưng gật gù l.i.ế.m đuôi, “Tối nay hun thêm một đêm nữa, khúc gỗ đó có thể cháy cả đêm. Ngày mai treo thịt ra ngoài cho khô, trong phòng sẽ hun con mồi mới bắt.”

 

“Ban đêm cũng hun à.” Bạch Tinh Tinh nhíu mày nhìn ra ngoài, cất giọng nói: “Vinson, anh vào đi, phòng khách khói lắm.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Parker lập tức không l.i.ế.m đuôi nữa, thẳng lưng ngồi dậy. Vinson đã ngậm một tấm da thú, bước những bước thong thả vào phòng ngủ.

 

“Grừ ~” Parker hung dữ nhìn chằm chằm Vinson. Vinson không để ý đến Parker, liếc nhìn Bạch Tinh Tinh, đặt tấm da thú trong miệng xuống ven tường, dùng móng vuốt trải phẳng ra rồi bò lên.

 

Bạch Tinh Tinh cười với Vinson, thầm chọc chọc Parker, hạ giọng nói: “Đừng keo kiệt như vậy mà.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Hừ.” Parker bực mình dùng da thú che kín mình và Bạch Tinh Tinh lại, ôm cô nằm xuống, “Ngủ.”

 

Bạch Tinh Tinh ở trong chăn cởi áo khoác ra, chỉ mặc áo yếm và quần lót, rúc vào lòng Parker. Cơ thể Parker nóng như lò sưởi, cô thoải mái đến mức khẽ rên một tiếng.

 

“Anh ấm quá.” Bạch Tinh Tinh thở dài, cảm nhận được một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy eo mình, cô theo bản năng né tránh.

 

Sinh con xong eo béo lên nhiều quá, không thể để Parker phát hiện được.

 

Ấy vậy mà Parker lại véo vào bụng cô hai cái, còn ngạc nhiên nói: “Mềm ghê!”

 

Vì thời gian mang thai ngắn, bụng Bạch Tinh Tinh chưa bị căng ra nhiều, sau khi sinh da không bị chùng lắm, chỉ có một chút mỡ thừa. Parker hiếm lạ véo vài cái, bị Bạch Tinh Tinh gạt tay ra.

 

“Không được động tay động chân.” Bạch Tinh Tinh lườm Parker một cái, hai tay che bụng.

 

Parker kéo Bạch Tinh Tinh vào lòng, gõ nhẹ vào trán cô, “Ta là giống đực của em, sờ một chút thì sao chứ?”

 

Bạch Tinh Tinh không tranh cãi với Parker, chỉ cần anh không sờ cô nữa là được.

 

Vinson nhìn hai người tương tác, trong lòng vô cùng hâm mộ, rất muốn nói với Bạch Tinh Tinh rằng mình cũng rất ấm. Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, Vinson lập tức vùi đầu vào móng vuốt.

 

“Thịt như vậy phải chuẩn bị bao nhiêu nhỉ?” Bạch Tinh Tinh nhẩm tính, nói: “Một ngày anh có thể ăn hơn nửa con mồi, cùng với Vinson mỗi ngày ăn một con, ba tháng là phải gần trăm con rồi, nhà mình sao chứa hết được?”

 

“Đúng là ngốc thật.” Parker không nhịn được lại búng vào trán Bạch Tinh Tinh một cái: “Chỗ này là dùng để đổi muối, tộc nhân ngư không yêu cầu cao về thức ăn, chỉ cần không hỏng là được. Còn chúng ta ăn đều là đồ tươi, bắt tại chỗ.”

 

“A!” Bạch Tinh Tinh vỗ trán một cái, lại ngốc nữa rồi, đúng là ứng với câu nói: nói dài nói dai thành nói dại.