Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 208: Mứt quả thần kỳ



Sau một trận mưa đá dữ dội, bầu trời bắt đầu lả tả những bông tuyết lớn. Cánh cửa đã bị băng tuyết vùi lấp, Parker phải trèo ra ngoài từ cửa sổ, dọn sạch đống băng trước cửa rồi mới mở được.

 

“Oa!” Bạch Tinh Tinh đi đôi giày thể thao mỏng manh ra đến cửa, một bông tuyết to bằng miệng chén thong thả rơi xuống trước mặt cô. Cô vươn tay, hứng lấy bông tuyết trắng muốt ấy.

 

Bông tuyết bao trùm cả lòng bàn tay Bạch Tinh Tinh, dưới hơi ấm, cánh tuyết nhanh chóng tan ra, hóa thành một vệt nước.

 

“Đẹp quá…” Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu, ngắm nhìn cảnh quan thiên nhiên kỳ dị của thế giới thú nhân này.

 

Trước mắt là một thế giới trắng xóa, cành liễu khô vàng bị mưa đá đập cho tan tác, chỉ còn lại thân cây chính kiên cường đứng thẳng, thịt khô treo trên cây cũng chỉ còn lại lèo tèo vài miếng.

 

Dòng sông nhỏ bị băng lấp đầy, mặt nước dâng lên không ít nhưng không đóng băng, Bạch Tinh Tinh đoán nhiệt độ hiện tại khoảng không độ.

 

“Thịt sẽ không bị hỏng chứ.” Bạch Tinh Tinh lo lắng nói. Hơi lạnh trắng xóa bốc lên từ dưới chân, Bạch Tinh Tinh lạnh đến mức phải dậm dậm chân.

 

Con hổ trắng từ trong phòng đi ra, nhảy lên lớp băng vụn, chạy nhanh đến dưới gốc cây cào cào, rồi ngậm một miếng thịt khô cứng ngắc ra.

 

“Lạnh lắm à?” Parker nắm lấy tay Bạch Tinh Tinh, lau vệt nước trong lòng bàn tay cô vào n.g.ự.c mình, “Tay lạnh băng, đừng nghịch tuyết nữa.”

 

“Hơi hơi.” Bạch Tinh Tinh cười hì hì, hai chân cọ vào nhau.

 

Parker liền ôm ngang Bạch Tinh Tinh lên, đặt cô lên tấm da sói trải trong phòng khách, nhanh chóng nhóm một đống lửa, sau đó dùng dây leo buộc chặt miếng thịt khô Vinson ngậm về, treo lên mái nhà.

 

Những việc vặt vãnh này nhanh chóng được thu dọn ổn thỏa, duy nhất chỉ có chuồng chim là không ổn lắm. Chuồng do Parker dùng vật liệu gỗ khá chắc chắn để dựng, nhưng vẫn có không ít chỗ bị thủng, bên trong một mớ hỗn độn. May mà lũ chim cánh ngắn đều ổn, chỉ vỡ mất mấy quả trứng.

 

Parker lập tức trèo lên sửa mái chuồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Húuuuuu ————”

 

Từ trung tâm thành truyền đến tiếng hú dài của lang thú, tiếng hú vững vàng và kéo dài, lan đến mọi ngóc ngách của thành Vạn Thú.

 

Bạch Tinh Tinh đang ngồi trên tấm da thú mềm mại sưởi ấm, vắt chéo hai chân, lòng bàn chân đỏ hồng, dưới ánh lửa trông mỏng manh gần như trong suốt, đầu ngón chân xinh xắn thì đáng yêu như hồng ngọc.

 

Nghe thấy tiếng sói hú, Bạch Tinh Tinh nhìn ra ngoài, nói với Vinson: “Tiếng hú đó có vẻ không giống bình thường, có chuyện gì sao?”

 

Nói rồi, Bạch Tinh Tinh nhìn về phía Vinson. Vinson dường như sững sờ một lúc, rồi đột nhiên mặt lộ vẻ vui mừng. Bạch Tinh Tinh liền biết suy đoán của mình không sai, đang định hỏi thì Parker đã trở về.

 

“Tinh Tinh mau mang giày vào, chúng ta mau đến pháo đài của Vượn Vương.” Parker hưng phấn nói, đoạn nhặt đôi giày của Bạch Tinh Tinh lên, sờ sờ rồi lại đặt sang một bên, “Mỏng quá, em vẫn nên đi giày da thú đi.”

 

Bạch Tinh Tinh cũng không có can đảm đi đôi giày xuân thu của mình nữa, cô để chân trần tiếp tục sưởi ấm, “Vinson, chúng ta đến đó làm gì vậy?”

 

Vinson nói: “Vượn Vương đã chế ra một loại mứt quả thần kỳ, uống vào người sẽ rất ấm. Mỗi năm vào trận mưa đá đầu tiên, Vượn Vương đều sẽ phát mứt quả cho các giống cái, để tránh họ bị lạnh ốm.”

 

Mứt quả? Uống vào người sẽ nóng lên? Sao lại giống rượu thế nhỉ?

 

Vượn Vương có vẻ cũng không tệ, thân là một giống cái, Bạch Tinh Tinh cảm thấy mình có chút bị mua chuộc.

 

Parker lôi ra một tấm da sói mới, cắt bỏ hai chân trước của tấm da, rồi đi đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh ngồi xổm xuống.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

“Đi như thế này à?” Bạch Tinh Tinh cựa quậy đầu ngón chân, xỏ chân vào ống chân sói.

 

Sau khi Parker đi giày da thú cho Bạch Tinh Tinh xong, anh dùng một sợi dây da buộc chặt giày lại.