Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 214: Thành Vạn Thú sắp loạn



Sau khi nhóm người của Bạch Tinh Tinh đi, Rosa bảo giống đực của mình mang các con non ra ngoài. Trong phòng chỉ còn lại cô và Vượn Vương.

 

“Cô cũng về đi,” Vượn Vương nói.

 

Rosa trưng ra bộ mặt khó chịu, phẫn uất nói: “Vinson hoàn toàn đứng về phía cô ta, rốt cuộc ngài có giúp tôi không?”

 

Vượn Vương thở dài lắc đầu, “Ta và phụ thân cô, cùng các giống đực của cô quan hệ đều rất thân thiết, tự nhiên sẽ đứng về phía cô. Trêu chọc thì được, đừng làm cô ta bị thương, khả năng sinh sản của cô ta rất tốt.”

 

Sắc mặt Rosa khá lên, khinh thường nói: “Chỉ là một lứa trứng rắn mà thôi.”

 

“Ta có thể cảm nhận được.” Vượn Vương đầy tự tin: “Cứ xem đi, sang năm cô ta chắc chắn có thể có thêm một lứa nữa, hy vọng là báo con.”

 

Sắc mặt Rosa lập tức âm trầm xuống, “Ai biết được.” Ném lại một câu, Rosa tức giận dậm chân đi ra ngoài.

 

Vượn Vương quay lưng về phía cửa, vẻ hiền lành trên mặt lập tức biến mất, đôi môi mỏng nhếch lên một nụ cười lạnh, “Ngu xuẩn.”

 

Vượn Vương với tâm trạng vui vẻ đi về phòng ngủ của mình. Vừa đẩy cửa ra, trong phòng liền vang lên giọng nói của một giống cái: “Tôi muốn lục tinh, bao giờ ông mới cho tôi lục tinh?”

 

“Nhanh thôi, đợi ta khống chế được thành Vạn Thú, có đủ thấu tinh, nhất định có thể thăng cấp thành thú ba vằn.” Giọng Vượn Vương không còn vẻ uy nghiêm trước mặt người khác, lộ ra vẻ khúm núm: “Đến lúc đó ta có thể dùng tinh thần lực bắt g.i.ế.c cự thú ăn cỏ, cô muốn bao nhiêu lục tinh ta đều có thể cho cô.”

 

Thấu tinh có thể dùng làm tiền tệ lưu thông, nhưng lục tinh lại là vô giá, không có giống cái nào cho phép giống đực của mình đem lục tinh đổi cho người khác. Dù Vượn Vương có quyền lực lớn đến đâu, cũng không thể thay đổi được điểm này. Muốn có lục tinh, chỉ có thể tự mình đi bắt.

 

“Mười năm trước ông cũng nói như vậy, ông chỉ biết nói lời ngon ngọt. Nếu không cho tôi lục tinh, tôi sẽ đi tìm giống đực khác!”

 

“Tin ta đi, thành Vạn Thú sắp loạn rồi…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -



 

Giữa trời tuyết băng giá, một thú nhân tóc vàng chỉ mặc váy da thú đội gió tuyết mà đi. Bông tuyết rơi trên làn da màu lúa mì của anh, nhanh chóng tan thành vệt nước. Trong lòng anh ôm một khối lông thú trắng muốt, nhìn kỹ mới thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn.

 

Bạch Tinh Tinh rụt chân vào trong tấm da thú. Lúc về, giày không buộc chặt, không khí lạnh cứ lùa vào làm chân đau buốt, nhưng điều làm cô khó chịu hơn là sự bực bội trong lòng.

 

“Dã man!” Bạch Tinh Tinh tức giận nói: “Hôm nay em mới phát hiện ra giống cái còn dã man hơn cả giống đực, đúng là muốn làm gì thì làm! Vô pháp vô thiên!”

 

Parker im lặng hồi lâu, rồi nói: “Là do ta không tốt, không bảo vệ được em.”

 

“Không liên quan đến anh.” Bạch Tinh Tinh hít một hơi thật sâu, đột nhiên ý thức được sức mạnh mà Curtis cho mình quan trọng đến nhường nào. Nếu bị giống cái tấn công, sức mạnh đó thật sự có thể dùng để bảo mệnh.

 

Về đến nhà, ngửi thấy mùi thịt hun khói trong phòng, tâm trạng Bạch Tinh Tinh cuối cùng cũng khá hơn một chút.

 

Vinson thấy Bạch Tinh Tinh trở về, liền cho thêm mấy thanh củi vào đống lửa sắp tàn, thuận miệng hỏi: “Sao về nhanh vậy?”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, nên tan sớm.”

 

Vinson ngẩng đầu nhìn Tinh Tinh, thấy tâm trạng cô không tốt, liền không hỏi nữa.

 

Bạch Tinh Tinh từ trong lòng Parker nhảy xuống. Đôi chân lạnh cóng giẫm xuống đất đau buốt, cô nhăn mặt hít một hơi, “Đau đau đau đau đau.”

 

Parker đóng cửa lại, lại bế Bạch Tinh Tinh lên, ngồi bên đống lửa: “Để ta sưởi ấm cho em.”

 

Parker đặt Bạch Tinh Tinh bên cạnh mình, cởi giày cho cô, rồi áp đôi chân lạnh lẽo của cô vào n.g.ự.c mình. Bạch Tinh Tinh “Oa” một tiếng, nhiệt độ lòng bàn chân cao đến mức gần như bỏng rát, cô kinh ngạc nói: “Sao các anh ấm thế?”