Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 256: Đan lưới



 

 

Bên kia con sông nhỏ là núi rừng, cây cối vô cùng tươi tốt. Ngoài những cây cổ thụ đã chiếm một khoảng không gian, trong góc còn có vô số cây con gầy guộc. Nếu không có cây lớn nào ngã xuống, chúng sẽ không bao giờ có cơ hội lớn lên, chỉ làm cho khu rừng thêm rậm rạp.

 

Bạch Tinh Tinh đi dọc theo bìa rừng nhìn hồi lâu, đưa tay ra bẻ một cây con. Cây thì dễ bẻ gãy, chỉ là vỏ cây quá dai, không thể tách ra được.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Curtis vươn tay, móng vuốt rạch một đường trên thân cây, cây con cuối cùng cũng bị chặt đứt.

 

“Nàng muốn làm gì?” Curtis hỏi.

 

Bạch Tinh Tinh cười tinh quái, cúi đầu lột một dải vỏ cây, sau đó mới ngẩng lên với gương mặt đầy ý cười: “Tìm được vật liệu rồi, mau giúp ta bẻ cành cây, ta phải dùng vỏ cây để đan một tấm lưới.”

 

“Lưới?” Curtis hỏi, Vinson cũng nghi hoặc nhìn Bạch Tinh Tinh.

 

“Lát nữa các chàng sẽ biết.” Bạch Tinh Tinh vừa nói vừa lột vỏ cây. Vì biết đan nút thắt Trung Quốc, nàng rất tự tin vào việc đan lưới. Ngay khi nghĩ đến lưới, trong đầu nàng đã liệt kê ra vài phương án khả thi.

 

Curtis và Vinson không chút nghi ngờ bắt đầu làm việc. Curtis cắt cây con, lột vỏ, Vinson thì xé vỏ cây đã lột thành những sợi dài, xoắn lại thành dây thừng, còn Bạch Tinh Tinh thì ngồi trên đất chuyên tâm đan lưới.

 

Gần hai trăm sợi dây thừng được buộc vào một cây gậy gỗ. Bạch Tinh Tinh buộc hai sợi dây liền kề lại với nhau thành một nút thắt, sau khi xong lớp thứ nhất, nàng lại tách hai sợi dây đã thắt ra, tiếp tục thắt với một sợi liền kề khác, cứ lặp đi lặp lại từng lớp.

 

Đây không phải là việc đòi hỏi kỹ thuật, mà là công việc chân tay, thực sự thử thách sự kiên nhẫn của con người.

 

Khoảng cách giữa các nút thắt là khoảng ba centimet, đủ để ngăn chặn những con chim cỡ chim sẻ. Cây gậy gỗ buộc dây thừng không rộng, nhưng sau khi đan thành lưới và kéo ra thì rộng gần hai mét.

 

Đan xong một tấm lưới dài bằng thửa ruộng nhà mình, cổ của Bạch Tinh Tinh đã cứng đờ, nhưng vẫn cần thêm ba bốn tấm lưới rộng như vậy mới có thể che kín hoàn toàn thửa ruộng.

 

Bạch Tinh Tinh vươn vai, người phát ra tiếng “rắc rắc”, nàng hăng hái nói: “Tiếp tục!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Curtis ngẩng đầu nhìn mặt trời đã lặn về phía tây, bước đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh, rút sợi dây thừng vỏ cây trong tay nàng ra, “Nàng nên ăn cơm rồi.”

 

Nghe Curtis nói vậy, Bạch Tinh Tinh mới cảm thấy đói, nàng l.i.ế.m môi, “Vỏ cây chắc là đủ dùng rồi, chàng giúp ta lấy mấy củ khoai lang đỏ đến đây, ta muốn đan xong lưới nhanh một chút.”

 

Curtis không đáp lời, trực tiếp cúi xuống bế Bạch Tinh Tinh lên, đi về phía Vạn Thú Thành.

 

“Ấy, thả ta xuống!”

 

Curtis cởi chiếc váy da thú ra, hai chân hóa thành đuôi rắn, nhanh chóng bơi đi.

 

Vinson nhìn theo hướng hai người rời đi, mỉm cười, cầm lấy sợi dây thừng trên mặt đất, bắt đầu đan theo cách của Bạch Tinh Tinh.

 

Làm ruộng một lần mà Bạch Tinh Tinh đã ngại ăn cơm, định nấu cháo tiết kiệm, nhưng Curtis không đồng ý, vẫn hấp một ống cơm lam. Chờ nàng ăn no quay lại ruộng, Vinson đã đan được một tấm lưới rộng nửa mét.

 

Tuy đan không đều bằng Bạch Tinh Tinh, nhưng cũng không tìm ra được lỗi sai.

 

Bạch Tinh Tinh thực sự kinh ngạc, nàng mang những sợi dây thừng đã chuẩn bị sẵn vào ruộng, bốn người cùng nhau đan, cuối cùng cũng hoàn thành tấm lưới trước khi trời tối và căng lên trên thửa ruộng.

 

Nhưng tấm lưới này đối với họ dường như không có tác dụng gì, vì ngoài ruộng đã có đám rắn con canh giữ đuổi chim, chim cũng không dám đến.

 

Đã đến hoàng hôn, đúng là lúc các thú nhân làm ruộng giao ca, người trong ruộng đông lên hẳn. Thấy tấm lưới trên ruộng của Bạch Tinh Tinh, ai nấy đều ngạc nhiên.

 

“Đây là thứ gì?”

 

“Mùi thực vật nồng quá, là vỏ cây tươi à? Trời ơi, sao vỏ cây lại thành ra thế này?”

 

Các thú nhân không dám tùy tiện đến gần địa bàn của kẻ mạnh, chỉ đứng từ xa nhìn tấm lưới phủ trên ruộng.