Parker bắt được một con mồi lớn, nướng trong nhà bếp chuyên dụng ở lầu một, sau khi chín, hắn xé ra một bát thịt, mang lên tầng cao nhất.
“Ta về rồi đây.” Parker vừa chạy vừa nói, tiếng còn chưa dứt, người đã vào đến phòng ngủ.
Bạch Tinh Tinh vì “dì cả” nên đứng ngồi không yên trong ổ. Curtis nằm bên cạnh nàng, hứng thú nhìn phản ứng của nàng.
Nghe thấy tiếng, Bạch Tinh Tinh nhìn về phía Parker, “Thịt nướng xong rồi à.”
“Nàng mau ăn đi.” Parker cười hì hì ngồi xổm bên cạnh Bạch Tinh Tinh, “Ăn nhiều một chút, chúng ta còn sinh báo con nữa.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Bạch Tinh Tinh lườm Parker một cái, nghĩ đến Vinson đang ở phòng bên cạnh, nàng hạ thấp giọng: “Biết rồi! Chàng có thể nhỏ tiếng một chút không.”
Parker nhìn theo ánh mắt của Bạch Tinh Tinh sang phòng bên cạnh, lập tức hiểu ra, không để bụng nói: “Có sao đâu, dù sao nói nhỏ hắn cũng nghe thấy.”
Mặt Bạch Tinh Tinh ửng đỏ, xách quần đứng dậy, “Ta muốn xuống dưới ăn.”
“Nàng xuống dưới sẽ để các Hổ thú khác ngửi thấy.” Parker nói.
Bạch Tinh Tinh lập tức mặt mày méo xệch, cố nén, dậm chân thật mạnh đi ra ngoài, “Ta không thể mấy ngày không xuống dưới được, ta còn phải đi vào hố cát nữa.”
Parker do dự một lúc, cuối cùng đành phải đồng ý, “Để ta bế nàng.”
“Ừm.”
Curtis nhìn theo hai người rời đi, nhìn cánh cửa trống rỗng như đang suy tư điều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Có lẽ lần động dục này đến đúng lúc, từ sau khi xảy ra chuyện kia, Tiểu Bạch trở nên quá trầm lặng, bây giờ cuối cùng đã khôi phục lại dáng vẻ trước đây.
…
Vinson cũng cùng họ ăn thịt, sau đó liền nhận được tin tức của Viên Vương, lập tức sắp xếp thú nhân trong tộc mình gia nhập đội ngũ tuần tra.
Ba ngày sau, mưa đột nhiên trút xuống dữ dội, những hạt mưa lớn “lộp bộp” nện xuống mặt đất, dùng từ “mưa như trút nước” để hình dung cũng không quá. Nhìn ra ngoài, cả thế giới đều là một màn nước, kèm theo gió giật, thỉnh thoảng có những cành cây bay lượn trên không trung.
Mạ trong ruộng đang sinh trưởng điên cuồng, dưới sự xối xả của nước mưa không ngừng cúi mình rồi lại vươn cao. Nước lũ bùn đất trong ruộng lúa tràn theo những con mương nhỏ, cuối cùng chảy vào con sông.
Trận mưa lớn này đã kinh động tất cả những thú nhân có ruộng trong nhà, họ gần như toàn bộ đều ra đồng, tụ tập năm ba người bên cạnh ruộng nhà mình. Những người đã đào mương thì đứng một bên quan sát, còn những người chưa đào mương, ruộng đã bị ngập nước, mạ cao bằng gang tay bị nước lũ bùn đất ngập đến ngọn. Các thú nhân người thì đào đất, người thì múc nước, tranh thủ từng giây cứu mạ.
“Mưa lớn thật, may mà Hổ Vương kịp thời kêu chúng ta phòng bị, nếu không bây giờ đã không kịp rồi.” Một thú nhân tộc Hổ may mắn nói. Trời mưa đất sẽ không dễ đắp, đến lúc đó nước cứ chảy vào ruộng cũng chỉ có thể đứng nhìn lo lắng.
Vinson và Parker cũng ra đồng, thấy ruộng của Bạch Tinh Tinh vẫn ổn, cả hai đều thả lỏng.
Trong màn mưa, một Hổ thú chạy như điên đến, từ xa phát ra một tiếng gầm: “Auuuu~”
Biểu cảm của Vinson thay đổi, hắn nhanh chóng đi về phía Hổ thú, Parker đi theo sau hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
“Các bộ lạc nhỏ xung quanh bị lũ cuốn trôi, đến Vạn Thú Thành của chúng ta cầu cứu.” Vinson trả lời ngắn gọn, hóa thành hình thú chạy về phía trong thành.
Parker quay đầu lại nhìn ruộng đồng, cũng biến trở về hình thú chạy đi.
Tầm nhìn trong không khí rất thấp, Bạch Tinh Tinh đứng ở trên cao, trong tầm mắt, Vạn Thú Thành phảng phất hóa thành một bức tranh thủy mặc mờ ảo, trên đường loáng thoáng có thứ gì đó đang di chuyển.