Parker tắm vội như đi đánh trận, sau đó bưng một chậu nước ấm lên tầng cao nhất.
Đám rắn con đã bị Curtis ném xuống lầu 5, còn Curtis trong hình thú hoàn toàn thì đang chiếm cứ ở cửa cầu thang tầng cao nhất, chặn đường Parker đang bưng nước.
“Tránh ra một chút.” Parker vội nói.
Curtis không thèm liếc nhìn hắn một cái, khép lớp màng mắt trong suốt lại gà gật, như thể không hề biết đến sự tồn tại của Parker.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Parker hừ nhẹ một tiếng, hất chậu nước về phía trước, ngay sau đó hạ thấp thân mình, lùi lại rồi đột nhiên bật nhảy bay ra ngoài. Trong chớp mắt, Parker đã vững vàng đáp xuống trước mặt Curtis, chậu nước đang xoay tròn cũng vừa vặn bay tới, Parker giơ tay, chuẩn xác bắt lấy nó.
“Rầm ——” Nước trong chậu chao đảo, b.ắ.n ra vài giọt.
Parker liếc xéo Xà thú một cái, khoảnh khắc quay người, gương mặt đã thay bằng nụ cười tươi rói.
“Ta về rồi đây, nàng tắm đi.” Parker đặt chậu nước bên ổ, mong chờ nhìn Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh “Ồ” một tiếng, đảo mắt, nhỏ giọng hỏi: “Curtis có ở đó không?”
Parker bĩu môi, nói: “Chàng ta đang ở ngoài hành lang đó.”
Bạch Tinh Tinh cảm thấy áp lực.
Nhanh chóng lau người xong, Bạch Tinh Tinh không đợi Parker lao tới, đã lập tức dùng chăn quấn lấy mình.
Parker bưng chậu nước sang một bên, vừa kéo chăn vừa nói: “Còn đắp da thú làm gì, không nóng sao?”
“Không nóng.” Trán Bạch Tinh Tinh rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, nhưng vẫn nghiêm túc nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Parker tin là thật, chui vào rồi trùm kín chăn, bò lên người Bạch Tinh Tinh, bên ngoài chăn chỉ lộ ra hai cái đầu.
Vừa chạm vào làn da mềm mại của giống cái, dục vọng của Parker lập tức trỗi dậy, trực tiếp đi thẳng vào chủ đề.
Nữ giới loài người rốt cuộc cũng khác với giống cái thú nhân. Loài người xem việc ái ân là một sự hưởng thụ, khi chưa có cảm giác sẽ không tự tiết ra dịch nhờn, nên luôn cần một khúc dạo đầu dài; còn thú nhân thì chỉ vì sinh sản, giống cái trong kỳ động dục luôn sẵn sàng giao phối bất cứ lúc nào, thậm chí lúc nào cũng khao khát, vì vậy hoàn toàn không cần kích thích.
Lần đầu tiên, lần thứ hai, lần thứ ba của Bạch Tinh Tinh đều là với thú nhân, nàng cũng không biết người thường làm thế nào, chỉ biết lúc mới bắt đầu sẽ có chút không thoải mái.
Nàng yên lặng nằm đó, chuẩn bị chịu đựng sự khó chịu này.
Parker chuyên chú tiến vào, Bạch Tinh Tinh chớp chớp mắt, đôi mắt trong veo nhìn Parker, rồi đột nhiên nhíu mày. Nàng cắn răng chịu đựng một lúc, đến khi Parker hoàn toàn tiến vào vẫn không nhịn được mà đưa tay chống lại hắn.
“Nhẹ thôi ~”
Giọng nói mềm mại của giống cái vang lên, âm thanh ngọt ngào đến mức chính Bạch Tinh Tinh cũng bị kích thích đến run rẩy. Nàng vội hắng giọng, chống Parker nói: “Chậm một chút, đau.”
Xà thú ngoài hành lang bỗng nhiên mở mắt, lớp màng mắt nửa trong suốt vén lên, để lộ đôi con ngươi đỏ đậm như tiêm máu. Những đường vân nhỏ trong con ngươi co rút theo từng nhịp thở, kéo thành một đường dọc u tối.
“Ưm!” Parker phát ra âm thanh trầm thấp kìm nén từ cổ họng, cơ thể căng cứng, chiếc đuôi vểnh lên làm chăn phồng lên như một ngọn núi nhỏ.
Bạch Tinh Tinh thở hổn hển vài hơi, bàn tay đang đặt trên n.g.ự.c Parker cũng thả lỏng ra. Parker hiểu ý, chậm rãi chuyển động.
“A ~” Bạch Tinh Tinh đỏ mặt, đầu ngón tay bấu vào lồng n.g.ự.c rắn chắc phía trên, ngượng ngùng rúc đầu vào trong chăn.
Curtis ngẩng đầu lên, “Xì xì ~”
Đôi mắt đỏ như m.á.u của chàng nhìn chằm chằm vào cửa phòng ngủ, cơ thể ở trong tư thế tấn công, trông như thể có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Bên trong lại truyền ra tiếng rên rỉ vụn vặt của giống cái, âm thanh nỉ non, không cần nhìn Curtis cũng có thể tưởng tượng ra Tiểu Bạch đang trốn trong chăn, giao phối với một giống đực khác như thế nào.