Vì rừng rậm có quá nhiều nguy hiểm, để khen thưởng cho việc giống đực giải cứu giống cái bị lạc trong rừng, thế giới thú nhân có một quy tắc bất thành văn: Ai cứu được giống cái trong rừng thì có thể yêu cầu giống cái đó làm bạn đời của mình, và giống cái không có quyền từ chối.
Tất nhiên, nếu giống cái phản kháng kịch liệt, giống đực vì hạnh phúc cả đời của mình, phần lớn sẽ không cưỡng cầu.
Bởi lẽ, một giống cái có thể có nhiều bạn đời là giống đực, nhưng một giống đực cả đời chỉ có thể có một giống cái duy nhất. Vì giống đực cả đời chỉ có thể lập khế ước một lần, nếu bị giống cái ruồng bỏ, họ chỉ có thể sống cô độc quãng đời còn lại, cùng lắm là lúc trẻ l.à.m t.ì.n.h nhân cho người khác, đó là một điều vô cùng bi thảm.
Trong lúc Bạch Tinh Tinh đang moi thông tin từ Parker, thì Parker cũng đang moi thông tin từ Bạch Tinh Tinh. Khi nhận được câu trả lời vừa ý, Parker mới bộc lộ sự vui mừng khôn xiết, hóa thành hình báo chạy như điên.
Tuyệt vời! Giống cái này chưa có chủ, theo quy tắc thì thuộc về hắn rồi, ha ha ha!
Bạch Tinh Tinh nhìn Parker lúc thì là người lúc thì là báo đang chạy điên cuồng, mặt đầy vẻ ngơ ngác.
Gã này cắn thuốc à?
Với lại, cái thứ đó cứ lắc qua lắc lại thật sự không sao chứ? Không sợ va đập sao?
Bạch Tinh Tinh che mặt đã đỏ bừng, nhìn nữa chắc mắt nổi mụt mất.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Parker giải tỏa cảm xúc xong, tung vó lao về phía Bạch Tinh Tinh, cơ thể biến thành hình người giữa không trung, rồi đột nhiên đè cô ngã xuống đất.
"Ái da, anh làm gì vậy, đau c.h.ế.t mất." Nếu không phải trên mặt Parker mang theo nụ cười, thì trong khoảnh khắc bị đè xuống, Bạch Tinh Tinh đã tưởng hắn định ăn thịt mình, tim cô sợ đến mức ngừng đập nửa nhịp.
Bạch Tinh Tinh nhíu chặt đôi mày thanh tú, đẩy người đàn ông nặng không tưởng trên người mình. Quả nhiên vật chất là bảo toàn, một con báo đốm to như vậy, biến thành người cũng không nhẹ chút nào. Bạch Tinh Tinh cảm giác như có một ngọn núi đè lên người mình.
Parker nhướng đôi mày màu vàng kim, nói: "Tôi đưa cô về bộ lạc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Được thôi." Bạch Tinh Tinh không thoát ra khỏi sự kìm kẹp của Parker, trong lòng vừa căng thẳng vừa sợ hãi, nhưng vẻ mặt vẫn khá bình tĩnh.
Thôi thì tới đâu hay tới đó, cô không thể sống một mình như người rừng mãi được, sớm muộn gì cũng phải hòa nhập vào thế giới thú nhân này.
Đôi mắt màu vàng kim của Parker co lại rõ rệt, con ngươi đen sẫm lúc to lúc nhỏ. Hắn đè nặng lên người giống cái bên dưới, mạnh mẽ tuyên bố: "Nói trước nhé, tuy rằng giống cái rất quý giá, có thể tìm nhiều bạn đời, nhưng giống cái của Parker tôi chỉ có thể có một mình tôi thôi, hiểu chưa?"
Bạch Tinh Tinh ngẩn ra, lại nữa rồi, cái từ "giống cái" nghe thật khó chịu, với lại cô trở thành của hắn từ lúc nào vậy?
"Tôi nói sẽ làm bạn đời của anh khi nào?" Bạch Tinh Tinh nổi giận, cuối cùng cũng lộ ra một chút cứng cỏi.
Gương mặt trẻ trung của Parker nhếch lên một nụ cười hoang dã mà quyến rũ: "Cô là do tôi nhặt được, cô chính là giống cái của tôi!"
Bạch Tinh Tinh: "..."
Bạch Tinh Tinh và Parker tranh cãi vài câu, cuối cùng nhìn khu rừng âm u bên cạnh, nỗi sợ hãi chiếm thế thượng phong, cô không dám quá khích, nói không lại thì đành im miệng.
Parker hóa thành hình thú, vui vẻ chở giống cái mà mình nhặt được chạy như bay về phía bộ lạc...
Bộ lạc của tộc Báo đóng tại một thung lũng giữa hai ngọn núi, vì hình dáng giống như bướu lạc đà nên được đặt tên là thung lũng Lạc Đà. Phía nam giáp thành Vạn Thú, phía bắc tựa vào rừng Sương Mù, là một vùng đất nằm giữa sự trù phú và nguy hiểm.
Bên cạnh bộ lạc tộc Báo có một hồ nước trong xanh rộng bằng sân gôn, một nửa nằm trong rừng cây, một nửa lộ ra trên bãi cỏ dưới ánh nắng mặt trời. Gió thổi làm mặt hồ gợn sóng lăn tăn, ánh nắng lấp lánh, không khí thoang thoảng hơi nước trong lành.
Parker miệng ngậm một con sói đã chết, trên lưng chở Bạch Tinh Tinh đang bị xóc đến tê cả mặt, dần dần đi chậm lại bên hồ.