Lang Vương chỉ trong thoáng chốc đã bật chế độ phòng ngự, chuẩn bị xoay người lại.
Nhưng đã quá muộn, và nguy hiểm cũng đã quá gần. Trong khoảnh khắc đau đớn, đại não liền mất đi ý thức.
Viên Vương giật chiếc túi da thú từ tay Lang Vương, vì Lang Vương nắm quá chặt, phải giật mấy lần mới lấy ra được.
Trong phòng vang lên một tiếng thở dài não nề, “Sớm đưa cho ta chẳng phải tốt hơn sao?”
Đối với Lang Vương, Viên Vương cảm thấy vô cùng tiếc nuối, mất đi một trợ thủ đắc lực là thú bốn vằn.
Nhưng may mắn thay, hắn sắp trở thành thú ba vằn rồi. Tinh thần lực của thú ba vằn đủ để đối kháng với thú bốn vằn bình thường, đến lúc đó…
Một tầng đá phiến phía trên, tiếng cười nói vui vẻ của các giống cái đột nhiên im bặt, trong mắt nàng đột nhiên lăn xuống những giọt nước mắt lớn.
“Nàng sao vậy?” Một giống đực hoảng loạn hỏi.
Bạn lữ của Lang Vương ôm lấy ngực, những giọt nước mắt trong suốt rơi lã chã. Bàn tay run rẩy cởi bỏ yếm ngực, sau đó nàng không kìm được mà bật khóc thành tiếng.
Viên Vương ngay tại chỗ nuốt hết toàn bộ Thấu Tinh, năng lượng cường đại như sóng thần cuộn trào trong cơ thể. Dưới ánh trăng bạc, khuôn mặt Viên Vương vặn vẹo, mặt đỏ như gấc, đôi mắt màu nâu tràn ngập những tia m.á.u đáng sợ.
Trên khuôn mặt đỏ rực, một đường vân màu nâu như con giun bò lên, từ khóe mắt lan dần ra sau tai. Cảm nhận được nhiệt độ bỏng rát trên mặt, Viên Vương suýt nữa đã điên cuồng cười phá lên.
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân ồn ào. Viên Vương kẹp lấy t.h.i t.h.ể Lang Vương, từ cửa sổ nhảy xuống, đi về phía cổng lớn.
Lính gác nghe tiếng nhìn về phía Lang Vương, thấy Lang Vương bị bắt, trong mắt lộ vẻ nghi hoặc. Đối diện với đôi mắt xanh lè của Viên Vương, ánh mắt hai thú nhân đột nhiên trở nên trống rỗng, hình ảnh hiện ra trong đáy mắt là Lang Vương và Viên Vương sau khi rời khỏi vương bảo đã rẽ về hai hướng khác nhau trên đường.
Ném t.h.i t.h.ể ở một góc phố, Viên Vương nở một nụ cười quỷ dị không thành tiếng. Tinh thần lực của thú ba vằn, quả nhiên mạnh hơn trong tưởng tượng!
……
Hôm nay, định sẵn là một đêm không ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Các thú nhân đều vì mưa rơi mà vui sướng, hưng phấn khó ngủ. Tin tức Lang Vương c.h.ế.t vừa truyền ra, cả tòa Vạn Thú Thành đều sôi trào.
“Bên ngoài sao ồn ào vậy?” Bạch Tinh Tinh đang nửa tỉnh nửa mê lẩm bẩm, dụi mắt ngồi dậy.
Vinson đi tới cửa, nhẹ giọng nói vào phòng ngủ: “Lang Vương c.h.ế.t rồi.”
“Cái gì?” Bạch Tinh Tinh theo bản năng nhìn về phía Curtis. Curtis lười biếng ngước mắt, nói: “Không phải ta.”
Bạch Tinh Tinh trong lòng bất an, thời điểm mấu chốt lại xảy ra chuyện, đừng có biến cố gì mới tốt.
“Chúng ta ra ngoài xem sao.” Bạch Tinh Tinh tùy tiện sửa sang lại quần áo, chân trần đi ra ngoài.
Ra ngoài mới phát hiện, trước cửa Hổ Vương Bảo ồn ào náo nhiệt, nghe kỹ lại, toàn là những tiếng lên án Curtis.
“Đuổi tên Xà thú khát m.á.u đi!”
“Trả mạng cho Lang Vương!”
Bên ngoài, các thú nhân đang giận dữ gầm thét. Bạch Tinh Tinh theo bản năng liếc nhìn Curtis bên cạnh, lại thấy trên mặt chàng không hề có chút biến sắc, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
“Giết thì đã sao?” Curtis không thèm giải thích, ngược lại còn gián tiếp thừa nhận, “Kẻ nào trong các ngươi muốn báo thù cho hắn?”
Đám đông đột nhiên im lặng trong giây lát, nhìn nhau vài lần, không ai dám nói tiếp.
“A…” Curtis cười nhạo một tiếng. Ở đâu cũng vậy, đều là cá lớn nuốt cá bé, một tòa thành nhỏ bé thế mà còn có tư tưởng ngu xuẩn đền mạng, chàng thực sự kinh ngạc.
Có điều, xem ra có kẻ muốn hãm hại chàng.
Viên Vương? Báo vương? Hay là Vinson?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Kẻ có thể g.i.ế.c Lang Vương chỉ có ba thú nhân này, bất kể là ai, chàng đều sẽ bắt kẻ đó phải trả giá đắt.
Curtis khinh thường, nhưng không có nghĩa là Bạch Tinh Tinh có thể chịu đựng được nỗi oan này. Nàng đi đến bên cạnh Vinson, hỏi: “Tại sao ai cũng nói là Curtis? Có bằng chứng không?”