Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 315: Đào vong 2



Tác giả: Bạch Đầu Mộng

 

Họ xuyên qua tầng tầng tán lá, một lúc lâu sau mới “bịch!” một tiếng, cùng nhau rơi xuống hồ nước.

 

Tuy được Moore ôm, Bạch Tinh Tinh vẫn cảm thấy cơ thể bị chấn động đến lục phủ ngũ tạng đều dịch chuyển, ngay sau đó một ít nước tràn vào khoang mũi.

 

Mặt Bạch Tinh Tinh đỏ bừng, còn chưa kịp ho khan đã cảm giác cơ thể lại rung lên một lần nữa, chạm xuống đáy hồ.

 

Móng vuốt của Moore nắm chặt cánh tay Bạch Tinh Tinh, nàng giãy giụa vỗ vỗ Moore, nhưng chàng không hề có phản ứng.

 

Bạch Tinh Tinh sốt ruột, quay đầu nhìn chàng, chỉ thấy con hắc ưng nhắm chặt hai mắt, khóe miệng rỉ ra những vệt m.á.u mỏng.

 

Chắc chắn là lúc rơi xuống nước đã bị chấn thương!

 

Bạch Tinh Tinh vội vàng gỡ móng vuốt của Ưng thú, móng vuốt chàng cứng như thép, giữ chặt không buông, như thể đã đông cứng lại.

 

Dường như cảm nhận được sự nguy cấp của Bạch Tinh Tinh, Ưng thú đang hôn mê đột nhiên thả lỏng móng vuốt, Bạch Tinh Tinh cuối cùng cũng thoát ra được.

 

Kéo theo Moore, Bạch Tinh Tinh dùng hết chút không khí cuối cùng để trồi lên mặt nước.

 

May mắn là cây cối ở đây đều vô cùng cao lớn, tán lá rậm rạp, Moore lại lệch khỏi điểm rơi ban đầu khi lao vào khu rừng, nên đám Ưng thú vẫn chưa phát hiện ra họ ở đâu.

 

Bạch Tinh Tinh nhanh chóng quét mắt xung quanh, kinh ngạc phát hiện đây là thác nước mà Curtis đã từng đưa mình đến.

 

Nước thác thưa thớt, vì ngược sáng nên khi nhìn về phía thác nước sẽ bị ánh mặt trời chiếu đến không mở mắt ra được, thế mà lại không nhìn ra được hang động bên trong.

 

Bạch Tinh Tinh hoảng hốt không chọn đường mà dẫn Moore bơi qua đó, ngược dòng thác nước chảy xiết, nàng vận dụng năng lực của Curtis mới đưa được Moore nặng mấy trăm cân lên hang động.

 

Cơ thể mơ hồ có cảm giác kiệt sức, Bạch Tinh Tinh không dám lơi lỏng, lại một lần nữa vận dụng năng lực nhanh nhẹn của Parker, tự mình cũng xoay người vào động.

 

Cắn răng dùng hết chút sức lực cuối cùng, Bạch Tinh Tinh kéo Moore vào sâu trong cùng của hang động, lấy một đống cỏ mốc meo phủ lên người chàng.

 

Nàng cũng muốn tự chôn mình, nhưng nghĩ lại thị lực của Ưng tộc là tốt nhất, nàng không chắc mình không nhìn thấy hang động thì đám Ưng thú có thấy không.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chỉ là cơ thể rốt cuộc không chống đỡ nổi, trước mắt tối sầm, Bạch Tinh Tinh ngã xuống sau lưng Moore.

 

Mặt nàng hướng ra ngoài động, tầm nhìn bị mấy cọng cỏ dại cắt ngang, sau thác nước màu bạc, loáng thoáng hiện lên một bóng đen.

 

“Két ——”

 

Tiếng ưng kêu đã khẳng định suy đoán của Bạch Tinh Tinh.

 

Nàng nín thở, căng thẳng nhìn ra ngoài.

 

【 Khắp nơi đều không thấy, có thể nào trốn dưới nước không? 】

 

Các Ưng thú đang giao tiếp với nhau, nhưng lọt vào tai Bạch Tinh Tinh lại là những tiếng kêu đứt quãng, điều này làm nàng càng thêm căng thẳng.

 

【 Xuống nước xem thử. 】

 

【 Chết tiệt! Lẽ ra chúng ta nên mang theo một thú nhân có khứu giác tốt, Moore bị thương, chắc chắn chạy không xa, theo mùi là đã sớm bắt được chúng rồi. 】

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Tiếng kêu to đó đột nhiên dừng lại, Bạch Tinh Tinh thấy bóng đen trên thác nước ngày càng gần, dường như đã phát hiện ra họ.

 

Nàng nhắm mắt lại, toàn bộ tế bào trong cơ thể đều ngừng thở trong khoảnh khắc này.

 

Một con Ưng thú lượn vòng giữa hồ, đang nhìn về phía thác nước.

 

“Phát hiện gì không?” Ưng thú hóa thành hình người dưới nước hỏi.

 

Lời nói của hắn đã chứng thực điềm chẳng lành trong lòng Bạch Tinh Tinh.

 

【 Không có gì. 】 Ưng thú đang nhìn chằm chằm vào thác nước dời mắt đi, chắc là ảo giác thôi.

 

Không biết đám Ưng thú bên ngoài đã rời đi từ lúc nào, Bạch Tinh Tinh vẫn nằm cứng đờ, thậm chí không có tâm trí để kiểm tra xem sức lực của mình đã hồi phục chưa.

 

Cho đến khi Moore phía trước phát ra một tiếng “rên rỉ” yếu ớt, nếu không phải Bạch Tinh Tinh ở gần chàng, trong tiếng thác nước gầm thét gần như không thể nghe thấy.