Bạch Tinh Tinh không nói gì, đợi Curtis rời đi, cô đặt chân xuống hồ ngâm, muốn rửa sạch mùi rắn.
Cô từ nhỏ đã sợ rắn, nơi nào rắn trườn qua cô cũng không dám dẫm lên, ngay cả canh lẩu rắn cũng không dám động đến một chút, bây giờ lại bị một con mãng xà lớn giam cầm, đối với cô mà nói không nghi ngờ gì là cơn ác mộng đáng sợ nhất.
Rất nhanh Curtis đã trở về, thấy Bạch Tinh Tinh ngoan ngoãn ngồi ở nơi ở của mình, trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn khó tả.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
"Ta về rồi."
Bạch Tinh Tinh không để ý đến hắn.
Curtis mang về hai tảng đá trắng, rất nhanh đã nhóm lên lửa, sau đó lột da con thỏ, đặt lên củi lửa nướng. Vì hắn đốt củi mục ẩm ướt nên khói bốc lên đen kịt và khó ngửi.
Bạch Tinh Tinh liền nói: "Chắc chắn khó ăn c.h.ế.t đi được."
"Vậy cô thích ăn gì?" Curtis nghiêm túc hỏi.
Bạch Tinh Tinh tùy hứng nói: "Tôi muốn ăn cơm!"
Curtis lại không có một chút không vui, ngược lại một lời đáp ứng: "Được."
Điều này làm Bạch Tinh Tinh ngẩn người. Không phải nói trồng trọt rất dễ c.h.ế.t người sao? Lần duy nhất Parker tức giận với cô cũng là vì cơm, sao một con thú lang thang m.á.u lạnh lại tốt bụng như vậy?
Nhưng nghĩ lại lời của Parker, rất nhiều giống đực đều vì lấy lòng giống cái mới đi trồng trọt, cô mơ hồ có chút hiểu ra, chỉ là loại tình cảm này xuất hiện trên người con mãng xà đã bắt cóc mình này có phần không thoải mái.
Mùi thịt dần dần bay ra, Curtis đưa tay vào lửa định lấy một miếng thịt, lại lập tức bị lửa l.i.ế.m phải, "Xì" một tiếng thu tay lại, rõ ràng loài rắn không thích hợp làm việc này.
Hắn lại một lần nữa đưa tay vào lửa, lần này nhanh chóng dùng móng tay sắc bén rạch một đường, được một miếng thịt thỏ có vết cắt bóng loáng.
"Ăn đi." Curtis đưa thịt cho Bạch Tinh Tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bạch Tinh Tinh cũng không làm màu, nhận lấy liền gặm.
Thịt nướng siêu khó ăn, đầy mùi khói, ăn vào miệng cảm giác mũi sắp phun ra khói. Bạch Tinh Tinh lại không nói gì, Curtis đưa cho cô cô liền ăn, cho đến khi no bụng.
Curtis đối với sức ăn của Bạch Tinh Tinh cảm thấy vô cùng kinh ngạc: "Cô ăn ít vậy sao?"
Hắn rất ít tiếp xúc với các thú nhân khác, kiến thức và ngôn ngữ đều là do huyết mạch truyền thừa, nhưng rất nhiều chi tiết vẫn bị vô số thông tin quan trọng che lấp, ví dụ như sức ăn của giống cái.
Hắn lấy sức ăn của mình làm tiêu chuẩn, một bữa ăn một con vật nặng trăm mấy cân, mấy miếng ăn này của Bạch Tinh Tinh trong mắt hắn gần như là không ăn gì.
Bạch Tinh Tinh lạnh lùng nói: "No rồi." Nói xong liền đi đến bờ sông vốc nước uống.
Curtis nhìn miếng thịt nướng, thầm nghĩ: Phải nhanh chóng tìm gạo cho Tiểu Bạch, cô ấy ăn đã đủ ít, không thể để cô ấy còn phải chịu thiệt thòi về hương vị.
Bạch Tinh Tinh uống xong nước, thấy Curtis nhìn miếng thịt nướng ngẩn người, đức tính tiết kiệm tốt đẹp làm cô hỏi: "Thịt này làm sao bây giờ?"
Curtis nói: "Không cần quan tâm, để ở ngoài tự nhiên sẽ có động vật đến ăn."
Trời đã tối hẳn, vì có một hồ nước lớn nên ở đây có thể nhìn thấy một bầu trời đêm trong vắt.
"Nên ngủ rồi." Curtis nói.
Bạch Tinh Tinh người run lên, vội vàng lắc đầu: "Không, tôi muốn ngắm cảnh đêm."
Curtis đối với những yêu cầu nhỏ của Bạch Tinh Tinh đều rất dung túng, hắn tự biến thành hình rắn, lấy Bạch Tinh Tinh làm trung tâm, cuộn thành một vòng tròn, sau đó tựa đầu lên thân mình nhìn cô.
Bạch Tinh Tinh nhìn thấy lớp da rắn đen đỏ liền cả người khó chịu, cảm giác lạnh lẽo từ lỗ chân lông chui vào cơ thể, cô vội ngẩng đầu nhìn lên trời, làm như không thấy.
Bầu trời xanh thẳm đầy sao lấp lánh, lại có ba vầng "trăng", có tròn có khuyết, kích thước và màu sắc đều khác nhau. Vầng trăng bạc lớn nhất gấp hai ba lần mặt trăng của Trái Đất, vầng trăng cam nhỏ nhất lại nhỏ hơn mặt trăng của Trái Đất một chút, vầng trăng thứ ba còn lại có màu vàng kim tuyệt đẹp.