Lúc này Alva mới hoàn toàn tỉnh táo, “Tinh Tinh… Xin… Xin lỗi.”
Alva thầm phỉ nhổ bản thân, hắn chắc chắn đã ngốc đi rồi, Bạch Tinh Tinh uất ức đến khóc mà hắn lại không hề phát hiện.
Bạch Tinh Tinh thoát khỏi cơn kiệt sức, cúi đầu ngơ ngác nhìn tay mình, nước mắt không ngừng rơi.
Nàng rõ ràng muốn dùng sức mạnh của Curtis để đẩy Alva xuống sông, tại sao lại dùng phải sức mạnh của Parker? Sở trường của Parker là sự nhanh nhẹn, nếu không phải nàng không ngờ rằng sức mạnh không bằng Curtis, nàng cũng đã không bị ngã theo xuống nước.
Lẽ nào Curtis thật sự đã xảy ra chuyện?
Bạch Tinh Tinh nghĩ vậy, lại nhìn xuống đáy nước, những giọt nước mắt to tròn rơi xuống dòng sông.
Nước hồ rất trong, có thể mơ hồ thấy được vằn rắn trên mắt cá chân.
Alva bế ngang Bạch Tinh Tinh lên, vội vàng nói: “Ta đưa nàng lên bờ ngay đây.”
“Ngươi đối tốt với nó như vậy làm gì!”
Trên bờ truyền đến giọng nói không thể tin nổi của Bella, chói tai đến nhức óc, “Quần áo của ta vẫn còn dưới nước, mau nhặt lên cho ta, lát nữa tìm không thấy bây giờ.”
Nhìn người theo đuổi mình hăng hái nhất lại đối tốt với một giống cái khác, tuy Bella biết Alva chỉ là vì sự an toàn của giống cái, nhưng trong lòng vẫn chua chát, còn có cảm giác bất an khó tả.
“Cút… ra!”
Bạch Tinh Tinh nghẹn ngào nói. Nàng rất muốn lạnh lùng đối mặt với Alva, nhưng giọng nói xen lẫn tiếng nấc nghe lại càng thêm uất ức.
Dùng sức đẩy vào n.g.ự.c Alva một cái, Bạch Tinh Tinh giãy giụa muốn xuống.
Không ít giống đực gần đó nghe thấy động tĩnh, lập tức chạy đến.
“Sao vậy?”
“Trời ơi! Giống cái rơi xuống nước.”
“Nàng ấy đang mang thai, mau bế lên bờ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Giọng nói của mọi người tràn ngập sự lo lắng, sốt ruột.
Alva lập tức ấn mặt Bạch Tinh Tinh vào n.g.ự.c mình, và khi nàng giãy giụa kịch liệt hơn, hắn hạ giọng nói: “Nàng muốn cho mọi người thấy rõ bộ dạng của nàng sao?”
Hành động của Bạch Tinh Tinh khựng lại, nàng sờ lên mặt mình.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Lúc này nàng đã không còn tâm trạng để giả làm vịt con xấu xí nữa, bị lộ hay không cũng không quan trọng. Tuy nhiên, nàng cũng không từ chối sự che chở của Alva, chỉ nức nở trong im lặng.
Alva ôm Bạch Tinh Tinh đi đến bờ, vừa mới lên khỏi mặt nước, Bạch Tinh Tinh liền cảm thấy mắt cá chân nóng rực, trong lòng hoảng hốt không yên.
“Buông ta ra.”
Alva ngược lại ôm Bạch Tinh Tinh chặt hơn, “Là ta không tốt, ta không nên đối xử với nàng như vậy.”
“Alva?”
Bella mở to hai mắt, không thể tin vào những gì mình đang thấy.
Các thú nhân xung quanh cũng có vẻ mặt khó hiểu, nhưng có thể khẳng định một điều, người mà Alva đang theo đuổi lúc này chắc chắn là người giống cái trong lòng hắn. Giống đực chỉ có thái độ khúm núm như vậy với người mình thích.
Đối mặt với mấy chục cặp mắt của tộc nhân, Bella cảm thấy như bị tát một cái, mặt nóng bừng, nàng hừ một tiếng nặng nề rồi quay người chạy đi.
Bạch Tinh Tinh không thể thoát ra được, trong lòng càng lúc càng bất an, giọng điệu với Alva càng thêm kháng cự, “Ngươi cút đi!”
Đã ở trên bờ, Bạch Tinh Tinh trông lại không có vẻ gì là bị thương, Alva cũng không có lý do để ôm nàng nữa, đành phải đặt nàng xuống đất.
Bạch Tinh Tinh vừa chạm đất liền ngồi xuống bờ sông, ngâm chân vào nước.
Cảm nhận dòng nước mát lạnh, Bạch Tinh Tinh an tâm hơn, một bên khóc, một bên lại nở một nụ cười nhạt.
Curtis rất thích nước, ngâm vằn thú của hắn trong nước, liệu hắn có cảm nhận được không?
Các thú nhân dần dần tản đi, Bạch Tinh Tinh quay lưng về phía họ, không ai thấy rõ mặt nàng.
Chỉ có Alva ngây ngốc đứng bên bờ, vẻ mặt vừa hoảng hốt vừa hối hận.