Trước mặt còn có Lam Trạch, Bạch Tinh Tinh xoa đầu con út, đè nó xuống, nói: “Ta đói rồi, chàng đi lấy đồ ăn giúp ta trước đi.”
Lam Trạch dựa vào vách đá, uể oải nói: “Hôm nay ta không đi.”
Bạch Tinh Tinh căng thẳng, “Chàng muốn nuốt lời?”
Lam Trạch “phụt” một tiếng cười, không nhịn được nói: “Thôi được rồi, vốn định cho nàng một bất ngờ. Hôm qua ta đã xin thủ lĩnh, có thể cho nàng gặp Parker một lần.”
“Thật sao?” Bạch Tinh Tinh mừng rỡ, cúi xuống bế con cả và con thứ hai lên, “Vậy đi mau đi, ta không chờ được nữa rồi.”
“Gấp cái gì, ta còn chưa thông báo cho Parker. Để đảm bảo an toàn cho nàng, ta định để hắn đến một hòn đảo nhỏ trong biển gặp nàng.”
“Ta cũng muốn phơi nắng cho ấm người một chút, chàng cứ đưa ta lên bờ trước đi.”
Lam Trạch thấy Bạch Tinh Tinh sợ lạnh như vậy, lòng mềm nhũn liền đồng ý.
“Vậy được.”
Lam Trạch thay đổi không khí trong sào huyệt trước, sau đó thổi ra một cái bong bóng, chứa Bạch Tinh Tinh vào trong, rồi dẫn theo một đội ngũ nhân ngư đông đảo bơi lên mặt biển.
Trên bờ biển, một con báo mắt sáng rực nhìn chằm chằm mặt biển, một con công bay tới, từ từ đáp xuống bên cạnh nó.
“Vẫn chưa có tin tức của Bạch Tinh Tinh sao?” Con công hóa thành một mỹ nam, buồn bã nói.
Con báo vẫn không nhúc nhích.
Alva nói: “Ngươi biến lại thành người đi, sau này chúng ta đều sẽ là bạn đời của một giống cái, kết bạn đi.”
Parker miễn cưỡng liếc hắn một cái, cuối cùng cũng hóa thành hình người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Nàng đã nói với ta về ngươi rồi, nàng không thích ngươi. Nể tình ngươi đã giúp ta, ta khuyên ngươi mau đổi mục tiêu theo đuổi đi. Vẫn còn những giống cái xinh đẹp khác, ngươi có thể đi khắp nơi tìm xem.”
Alva khinh thường đáp lại: “Còn ai đẹp hơn nàng ấy nữa?”
Hoàn toàn là một câu trả lời theo bản năng, sau khi nói xong, Alva lại thầm bổ sung trong lòng: Dáng vẻ xấu xí của Bạch Tinh Tinh thực ra hắn cũng thích, cảm giác này, có lẽ chính là mục tiêu mà cả đời hắn nên theo đuổi.
Alva nói: “Hôm qua còn nghe tộc nhân nói trên đại lục có một giống cái trắng nõn như Bạch Tinh Tinh, tóc còn màu xanh lam xinh đẹp, ta cũng không có hứng thú đi xem, mà đến đây tìm Bạch Tinh Tinh với ngươi trước.”
Mắt Parker trợn tròn, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Alva: “Ngươi nói giống cái gì? Trông thế nào?”
Alva bị dọa đến căng thẳng, thành thật trả lời: “Da trắng tóc xanh lam, những cái khác ta không để ý.”
“Nàng ta ở cùng với thú nhân nào? Các ngươi phát hiện ở đâu?”
“À, cùng với một thú đực tộc Vượn ba vằn, trong tộc có người thấy khói bếp, bay qua đó thì phát hiện ra họ.” Alva nói, đầu óc đột nhiên nghĩ thông ra, “Các ngươi có thù oán với họ à?”
Chẳng lẽ Tinh Tinh và cô gái tóc xanh kia đến từ cùng một nơi? Cả hai đều xinh đẹp, nên ghen ghét đố kỵ nhau?
Nhưng Bạch Tinh Tinh không phải là người hay tranh giành như vậy.
Lòng Parker hoàn toàn chùng xuống, không xong rồi, Cầm chắc chắn sẽ về tộc Nhân ngư, mà Tinh Tinh vẫn còn ở dưới đó!
“Bọn họ còn bao lâu nữa sẽ đến đây?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thấy Parker gấp gáp như vậy, Alva nhanh nhảu nói: “Ta nhớ tộc nhân nói đường núi ở đó khó đi, chúng ta bay một lượt đi về chỉ mất chưa đến nửa ngày, còn họ chỉ đi đường bộ, tối nay hoặc ngày mai có thể đến.”
Parker không còn tâm trí để ý đến con công nữa, đứng dậy liền chạy ra biển.
Vừa hay, đúng lúc này Lam Trạch lại đến.
“Ta đưa ngươi đi gặp Bạch Tinh Tinh.” Lam Trạch lơ lửng trên mặt biển cao giọng nói.
Parker không hỏi gì, trực tiếp đuổi theo. Alva nghe thấy có thể gặp Bạch Tinh Tinh, vội hóa thành công, bay theo sau.