Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 51: Cái đuôi bị vứt bỏ



Ngày hôm sau.

 

Một con báo đốm hóa thành hình người cõng Moore, theo bầy báo đi trong rừng, lo lắng nói: “Moore, anh có khỏe không? Hay là chúng tôi đưa anh về thành Vạn Thú trước nhé?”

 

Moore yếu ớt lắc đầu: “Vô ích, độc của Xà thú chỉ có ăn thịt chúng nó mới giải được, không cần vì tôi mà uổng công chạy về, cứu giống cái quan trọng hơn.”

 

Xà thú là thú bốn vằn, họ lại chỉ là một đám báo hai vằn, giành được một giống cái từ tay hắn còn không được, làm sao có thể g.i.ế.c hắn?

 

Bây giờ người mạnh nhất trong số họ, Moore, cũng đã mất sức chiến đấu, e là ngay cả nhiệm vụ giải cứu giống cái cũng không hoàn thành được.

 

Tâm trạng của đám báo thú vô cùng nặng nề.

 

“Awoo!” Có phát hiện!

 

Rất nhanh, một con báo hình người cầm một chiếc lá cây đựng một miếng vảy rắn chạy đến bên cạnh Moore: “Chúng tôi phát hiện ra vảy rắn ở nơi Xà thú ở, được đặt cẩn thận trên lá cây, chắc chắn có thể giải độc!”

 

Moore ngơ ngác nhìn miếng vảy rắn, khó có thể diễn tả được tâm trạng rối bời lúc này.

 

Bên cạnh, đám báo thú ồn ào nói chuyện, cảm quan của hắn đã mơ hồ, nhưng lại mơ màng nghe rõ một câu —— “Vảy có mùi của giống cái, nhất định là do giống cái đó nhổ xuống.”

 

...

 

Bạch Tinh Tinh đang ngồi trên cánh tay của Curtis, theo hắn đi về phía bờ biển. Sau khi quyết định chuyển nhà, Curtis liền mang Bạch Tinh Tinh trở lại hang động đá vôi, mang hết đồ đạc đi, lúc này lại là một thân hành lý.

 

Vào giữa trưa, trời đột nhiên lại tối sầm xuống, khí áp thấp đến mức người ta thấy khó chịu trong lồng ngực. Chim雀 trong rừng bay thấp, sơ ý là có thể đụng phải mấy con.

 

“Hình như sắp mưa.” Bạch Tinh Tinh nhìn trời nói.

 

Thế này không ổn rồi, lúc này dừng lại, Curtis tinh lực còn tràn đầy, vạn nhất đều trút lên người cô thì phải làm sao?

 

Curtis nói: “Phía trước có một hang động, chúng ta vào đó trú mưa.”

 

Bạch Tinh Tinh nhếch miệng: “Sao đâu đâu cũng là hang ổ của anh vậy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Thú lang thang là vậy đó.” Curtis nói.

 

Hang động này cũng rất kín đáo, cửa hang rủ xuống những dây leo dày đặc, còn nở những bông hoa đỏ nhỏ, cảnh sắc đẹp không tả xiết.

 

Bạch Tinh Tinh vén bức màn dây leo ra, hai bên đều dùng dây leo buộc lại để không khí trong hang được lưu thông. Vừa chuẩn bị đi vào, Curtis đột nhiên một tay kéo cô ra sau.

 

“Grawww!”

 

Một con hổ béo mập, khỏe mạnh lao ra, thân trên của Curtis né được cú vồ của con hổ, cơ thể uốn éo, thuận thế hóa thành hình rắn quấn lấy con mãnh hổ.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Con hổ hiển nhiên chỉ là một con dã thú thuần túy, một chiêu đã bị Curtis khống chế, nó ra sức giãy giụa trong vòng quấn của Curtis.

 

Nhưng nó càng giãy giụa, lại càng bị quấn chặt hơn. Mỗi lần hít thở, vòng quấn lại siết chặt thêm một chút, cho đến khi hoàn toàn mất đi không gian thở.

 

Bạch Tinh Tinh trơ mắt nhìn tất cả những điều này, thậm chí còn nghe thấy tiếng xương cốt bị gãy kêu răng rắc, sợ đến mức chân cũng mềm nhũn.

 

Cô nhớ lại Parker cũng từng bị quấn lấy như vậy, trong lòng một trận đau nhói.

 

Sau khi siết c.h.ế.t con hổ, Curtis liền biến trở lại hình dạng nửa người nửa rắn. Quay đầu lại thấy vẻ mặt hoảng sợ của giống cái, hắn vội vứt con mồi xuống bơi đến bên cạnh cô.

 

“Đừng sợ.” Curtis ôm Bạch Tinh Tinh dỗ dành.

 

Bạch Tinh Tinh cúi đầu không nhìn Curtis, giọng nói trầm thấp: “Tôi không sao.”

 

Curtis thầm nghĩ, giống cái trong bộ lạc đều được bảo vệ quá tốt, sau này mình phải tránh cô lúc đi săn, kẻo dọa cô sợ.

 

“Hôm nay có đồ ăn rồi, ta nhóm lửa nấu cơm cho cô.”

 

Bạch Tinh Tinh nhẹ nhàng gật đầu: “Ừm.”

 

Nơi Curtis ở tự nhiên gần nguồn nước. Curtis tranh thủ lúc mưa lớn chưa rơi xuống, nhặt một đống củi lớn gần đó về.