Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 55: Curtis trúng độc



Bạch Tinh Tinh hái hết mộc nhĩ mà mình thấy, chuẩn bị phơi khô để ăn dần. Sau đó lại hái thêm mấy朵 nấm trắng, dùng ống tre cắt đôi để nấu canh nấm mộc nhĩ.

 

Canh chỉ cho gừng, tỏi và muối, không có nước dùng nên nấu ra có mùi giống như mùi gỗ cưa. Nhưng điều này không làm giảm đi sự thèm ăn của Bạch Tinh Tinh, dù sao cũng có thể bổ sung được một ít dinh dưỡng phải không?

 

“Chắc là chín rồi.” Bạch Tinh Tinh gắp một miếng nấm trắng, đang chuẩn bị cho vào miệng thì Curtis ngăn tay cô lại.

 

“Để ta ăn trước.” Curtis nói.

 

Bạch Tinh Tinh không quan tâm mà đưa nấm đến miệng Curtis, cười nói: “Anh không sợ nóng thì cứ ăn đi.”

 

Curtis nhìn miếng thức ăn nóng hổi bốc khói trắng bên miệng, không cần lè lưỡi cũng có thể cảm nhận được độ nóng của nó, hắn mím môi, há miệng ngậm lấy.

 

Bạch Tinh Tinh hít một hơi khí lạnh, dũng mãnh.

 

Curtis không nhai mà nuốt thẳng miếng nấm nóng hổi, chiếc lưỡi đỏ tươi "xì xì" bên môi.

 

“Cho ta ăn cả nấm đen nữa.” Curtis nói rồi l.i.ế.m liếm vòm miệng bị bỏng.

 

Bạch Tinh Tinh ngoan ngoãn gắp một miếng mộc nhĩ, không nỡ cho hắn ăn nóng nữa, trước tiên đặt bên miệng mình thổi thổi, sau đó mới đút cho Curtis.

 

“Bây giờ tôi có thể ăn rồi chứ.” Bạch Tinh Tinh nói.

 

Curtis vì sự săn sóc của giống cái mà trong lòng ấm áp, vị nóng trong miệng cũng không còn khó chịu nữa, ôn nhu nói: “Đừng ăn vội, đợi ta một lát. Ta tiêu hóa nhanh, có độc sẽ phản ứng ngay.”

 

Dù sao cơm cũng chưa chín, Bạch Tinh Tinh liền đồng ý, “Vậy được rồi.”

 

Nấm trắng trông vẫn còn cứng, Bạch Tinh Tinh tiếp tục cho thêm củi vào nấu. Curtis chịu đựng ánh lửa ngồi bên cạnh Bạch Tinh Tinh, để đề phòng cô ăn vụng.

 

“Đùng”

 

Đáy ống tre đựng gạo vỡ ra một miệng lớn, hương cơm tràn ra.

 

Bạch Tinh Tinh vội vàng dùng cành cây xoay ống tre lại, đúng lúc này, Curtis bên cạnh đột nhiên rên khẽ một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Anh sao vậy?” Bạch Tinh Tinh quay đầu nhìn về phía Curtis, kinh hãi phát hiện thân trên của hắn trở nên hư ảo vô hình, hình thể biến ảo không ngừng giữa hình người và hình rắn, cả hai hình thái đều có vẻ vô cùng thống khổ.

 

Bạch Tinh Tinh sợ hãi, liếc nhìn nồi canh nấm: “Chẳng lẽ thật sự có độc?”

 

Curtis mất kiểm soát hóa thành hình rắn, thân trên khổng lồ "ầm" một tiếng ngã xuống đất, thân rắn lăn vào đống lửa, làm cho củi đang cháy bay loạn xạ.

 

Canh đổ ra, dập tắt một phần ngọn lửa, cơm lam cũng bị thân thể khổng lồ của hắn đè nát.

 

“Curtis!” Bạch Tinh Tinh hoang mang rối loạn dùng gậy đào gạt củi sang một bên.

 

Curtis thân thể quằn quại, chạy ra khỏi hang động, không ngừng lăn lộn quằn quại trên mặt đất ẩm ướt.

 

Bạch Tinh Tinh theo ra ngoài, không dám đến gần quá, đứng xa xa nhìn con mãng xà đang điên cuồng quằn quại trên mặt đất.

 

“Tôi không cố ý...” Bạch Tinh Tinh thấy Curtis đau đớn như vậy, sắp khóc đến nơi.

 

Bỏ trốn sao? Đây là cơ hội tuyệt vời!

 

Bạch Tinh Tinh trong đầu giằng xé không ngừng, nhưng chân lại không lùi lại nửa bước.

 

Không bao lâu, Curtis dần dần bình tĩnh trở lại, nằm vật ra đất thở hổn hển mấy hơi, đầu rắn quay về phía Bạch Tinh Tinh, thấy cô còn ở đó trong lòng vui mừng.

 

Bạch Tinh Tinh tay vịn một cái cây nhìn Curtis, trong mắt long lanh nước, dường như chứa đựng nước mắt, đôi mắt hơi cụp xuống cứ thế nhìn Curtis, có lo lắng, có sợ hãi.

 

Bạch Tinh Tinh vẫn là muốn bỏ trốn, bất quá nàng biết lúc này đã chậm. Bất quá Curtis nhanh như vậy liền không có việc gì, nàng vừa rồi liền tính chạy thoát, tuyệt đối thực mau liền sẽ bị trảo trở về.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Curtis hóa thành hình người, bước chân dài hướng Bạch Tinh Tinh đi tới, câu đầu tiên lời nói là: “Còn hảo ngươi không ăn.”

 

Hắn ngữ khí không có chút nào trách cứ chi ý, thậm chí liền một tia tức giận cảm xúc đều không có, chỉ có đơn thuần may mắn.

 

Dung túng giống cái, là giống đực thiên tính, lưu lạc thú cũng không ngoại lệ. Bọn họ duy nhất điểm mấu chốt, là không bị vứt bỏ.