Lúc trước, sở dĩ Curtis không g.i.ế.c người theo đuổi cũ của Bạch Tinh Tinh là vì khi đó hắn đối với cô chỉ ôm thái độ thử nghiệm, tính toán nếu không thích sẽ đưa trả lại, nên không cần thiết phải đuổi tận g.i.ế.c tuyệt.
Nhưng hôm nay hắn hối hận không thôi, chính vì để lại mầm họa này mới dẫn đến tộc Ưng, làm cho Tiểu Bạch rơi vào hiểm cảnh.
Điều khiến hắn không thể chịu đựng nhất là, Tiểu Bạch thích con báo thú này.
Bạch Tinh Tinh nghe giọng điệu của Curtis, một lòng liền thót lên.
Parker nóng nảy như vậy, nhưng tuyệt đối đừng lại không muốn sống mà xông lên đánh nhau với Curtis.
Parker lại không ngang ngược như lúc ở bộ lạc, tuy tức đến c.h.ế.t nhưng lại lảng vảng ở xa cách mấy trăm mét, hướng Curtis gầm lên: "Thú triều đang đến đây, ta đến để bảo vệ Tinh Tinh, chúng ta ngừng chiến!"
Sát ý trong mắt Curtis từ từ lui bước, không đáp lại Parker, ôm Bạch Tinh Tinh lui vào khe đá, xem như đã đồng ý với lời đề nghị bảo vệ của Parker.
Bạch Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm, biết Parker ở bên ngoài, trong lòng thầm vui.
Sắc mặt Curtis càng thêm âm trầm, dùng tay nắm cằm Bạch Tinh Tinh ép cô nhìn thẳng mình: "Thì ra cô tên là Tinh Tinh?"
Sức của giống đực lớn, ra tay cũng không có nhẹ có nặng, cằm Bạch Tinh Tinh bị bóp đến đau, sợ hãi mở miệng: "Ừm, tôi tên là Bạch Tinh Tinh, anh gọi tôi Tiểu Bạch cũng được."
Sắc mặt Curtis khá hơn, từ từ lại vui vẻ lên: "Họ đều gọi cô là Tinh Tinh?"
"Ừm." Bạch Tinh Tinh thành thật gật đầu, lúc Curtis tức giận cô cũng không dám chọc.
"Vậy sau này ta vẫn gọi cô là Tiểu Bạch, cái tên này chỉ cho mình ta gọi."
Bạch Tinh Tinh cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng vẫn gật đầu: "Tùy anh thôi."
Bên ngoài im ắng, Curtis lại đột nhiên ném đuôi rắn đến miệng khe đá, lè lưỡi phát ra âm thanh đe dọa: "Xì xì~~"
Bạch Tinh Tinh cũng nhìn ra ngoài, ngay sau đó liền nghe thấy tiếng gầm gừ từ cổ họng của con báo: "Hừ hừ!"
Thì ra là Parker đã lén đến gần.
Bạch Tinh Tinh vội hét lớn: "Đừng đánh nhau! Parker, anh đừng đến gần nữa!"
Lại gần nữa là Curtis sẽ bùng nổ đó!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Awoo~" Parker uất ức rên rỉ một tiếng, đi qua đi lại trên núi đá, cuối cùng nằm xuống sau một tảng đá tránh gió.
Hồi lâu không nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Bạch Tinh Tinh cũng yên tâm.
Curtis cuộn đuôi rắn của mình thành một cái bánh tròn chặt chẽ, sau đó bế Bạch Tinh Tinh lên, giọng nói dịu dàng lạ thường: "Đến trên người ta ngủ."
"..." Bạch Tinh Tinh cảm thấy một cách kỳ quái, Curtis đang thể hiện tình cảm.
Nói mờ ám như vậy, sợ Parker không hiểu lầm sao?
"Két——"
Một đôi móng vuốt báo cào trên tảng đá phát ra âm thanh làm người ta ê răng. Parker nhìn chằm chằm về phía khe đá, hận đến ngứa cả răng.
Tinh Tinh là của ta! Của ta!
Bạch Tinh Tinh không dám lên tiếng, sợ Parker càng nghĩ nhiều, nằm trên thân rắn mềm mại của Curtis nhìn ba vầng trăng sáng trên bầu trời đêm.
"Không biết bất giác, chúng ta đã ở bên nhau đúng một tháng rồi." Curtis đang ôm Bạch Tinh Tinh đột nhiên nói.
Bạch Tinh Tinh ngạc nhiên "Ơ" một tiếng: "Anh cũng nhớ ngày à?"
Curtis ngón tay chỉ vào vầng trăng vàng nhỏ nhất: "Ngày cô đến bên ta, vầng trăng vàng đó là trăng tròn, hôm nay lại đến trăng tròn."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Bạch Tinh Tinh hồi tưởng lại một chút, dường như thật sự là như vậy, thì ra vầng trăng vàng cũng là một tháng tròn một lần.
Nhưng vầng trăng bạc và vầng trăng cam vẫn luôn khuyết, Bạch Tinh Tinh còn chưa từng thấy chúng tròn bao giờ.
"Vậy hai vầng trăng kia thì sao?"
Curtis nói: "Vầng trăng cam một quý tròn một lần, tức là ba tháng. Vầng trăng bạc một năm tròn một lần, mười hai tháng."
Bạch Tinh Tinh kinh ngạc há to miệng, "Kỳ diệu thật..."
Cách tính toán này quả thực đơn giản thô bạo, nhưng chắc là rất chính xác.