Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 96: Nụ hôn chào buổi sáng của rắn



Cũng không biết có phải vì đang trong kỳ hay không, sau khi ra khỏi khu rừng, Bạch Tinh Tinh lại càng sợ lạnh hơn trước, buổi tối đi ngủ đều không nhịn được mà rúc vào lòng Parker, lưng dán vào chiếc bụng mềm mại và nóng rực của cậu ta.

 

Lúc này, nghĩ đến việc phải ngủ trên cơ thể lạnh như băng của Curtis, cô bất giác rùng mình.

 

Đuôi rắn của Curtis đột nhiên siết chặt, đưa Bạch Tinh Tinh lên người mình.

 

"Gào!" Parker lập tức biến thành hình thú, lao về phía Curtis.

 

Curtis phất tay, Parker liền bay đi, rơi vào trong ổ cỏ.

 

Lần này Curtis không dùng nhiều sức, Parker cũng đã có kinh nghiệm bị đánh, ngã xuống đất không hề rên một tiếng, duỗi duỗi chân rồi bò dậy.

 

Bạch Tinh Tinh ngồi trên thân rắn phủ đầy vảy lạnh cứng của Curtis, một luồng khí lạnh từ cổ dâng lên. Cô nắm lấy cánh tay Curtis nói: "Đừng đánh nhau, tôi ngủ trên người anh là được."

 

Curtis siết chặt nắm tay, im lặng ôm Bạch Tinh Tinh một lúc rồi buông cô ra: "Nàng ngủ trong ổ cỏ đi."

 

Bạch Tinh Tinh khẽ thở phào một hơi, nhẹ nhàng đáp: "Ừm."

 

Cô rất tự giác không nằm quá xa Curtis, mà nằm xuống bên cạnh ổ cỏ gần hắn.

 

Curtis không cuộn tròn thành một chiếc bánh như thường lệ, đuôi hắn cuộn thành một đống lộn xộn, phần đuôi nhỏ hơn thì quấn quanh cổ chân Bạch Tinh Tinh, nửa thân trên thì nằm trên mặt đất. Mở to mắt, lẳng lặng nhìn cô.

 

Parker cũng hài lòng, nằm xuống bên cạnh Bạch Tinh Tinh, móng vuốt báo đặt lên bàn tay đang để bên người cô.

 

"Ngủ đi." Bạch Tinh Tinh không tự nhiên nói, sau đó nhắm mắt lại mặc kệ mọi chuyện.

 

Parker biết Bạch Tinh Tinh sợ lạnh, lại nhích lại gần cô hơn, rồi cũng nhắm mắt lại.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chỉ có Curtis, hắn đã quen sống ở hoang dã, là loài hoạt động về đêm điển hình, hơn nữa cũng không cần ngủ mỗi ngày, năm ba bữa mới có nhu cầu ngủ, một khi đã ngủ là ngủ cả ngày lẫn đêm.

 

Lúc này, hắn đành phải mở to mắt nhìn Bạch Tinh Tinh. May mà tính hắn lười, thích ngẩn người, nên cũng không thấy nhàm chán.

 

Hôm sau, Vạn Thú Thành nổi sương mù dày đặc, sương trắng theo gió lạnh từng luồng chui vào phòng ngủ, phiêu đãng trong nhà rồi tan ra.

 

Bạch Tinh Tinh bị đánh thức bởi không khí ẩm ướt, hơi nước trong không khí làm cô cảm thấy phổi nặng nề, ngột ngạt khó chịu.

 

"Ưm~" Bạch Tinh Tinh rên rỉ một tiếng, vươn vai duỗi người thành hình chữ Đại.

 

"Xì xì~" Curtis vẫn luôn ngẩn người nhìn Bạch Tinh Tinh lúc này mới hoàn hồn, đưa mặt đến gần cô, nhẹ nhàng l.i.ế.m môi cô.

 

Bạch Tinh Tinh vẫn còn đang lim dim, cảm thấy miệng ngứa ngáy, bèn đưa lưỡi ra liếm. Một vật gì đó lạnh buốt trượt vào miệng cô, ngọ nguậy như một con giun.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Bạch Tinh Tinh giật mình tỉnh giấc, mở mắt ra liền thấy một cái đầu rắn khổng lồ, vì ở quá gần nên tiêu cự của cô đều bị mờ đi.

 

Lúc này cô đâu còn nhớ con mãng xà này là ai, sợ đến hồn bay phách lạc.

 

"A!" Bạch Tinh Tinh hét lên một tiếng, theo phản xạ đẩy về phía trước, cơ thể liên tục lùi lại. Vật trong miệng lập tức trượt ra, hồng hào thon dài, đầu lưỡi chẻ đôi, linh hoạt lúc lắc.

 

Cô thấy rõ một sợi chỉ nước bọt mỏng manh nối từ chỗ lưỡi chẻ đôi với miệng mình. Cô vội vàng đưa tay lên lau miệng, kinh hãi nhìn chằm chằm con mãng xà trước mặt.

 

"Gào!" Con báo bất ngờ bị Bạch Tinh Tinh đạp trúng đuôi hét lên một tiếng thất thanh, giãy giụa tứ chi bò dậy, lại đ.â.m vào làm Bạch Tinh Tinh ngã nhào vào ổ cỏ.

 

Một người một báo ngã thành một đống.

 

Curtis biến thành hình người, chân trần bước lên ổ cỏ, khom lưng bế Bạch Tinh Tinh lên.