Thế Thái Mao Yêu

Chương 7



“Láo xược! Tiện nhân như ngươi dám giả mạo, định đánh tráo huyết thống hoàng gia sao?”

Ta bình tĩnh, nhẹ nhàng đặt tay lên bụng và đứng dậy, đối diện với ánh mắt phẫn nộ của hoàng thượng: “Thần thiếp đúng là có quen biết với A ca nhà họ Trần ở ngọn núi bên kia. Nhưng một tháng trước, A ca nhà họ Trần đã gặp nạn, bị hổ sói vồ c.h.ế.t khi đi săn. Người trước mặt này có thể giống hắn, nhưng tuyệt đối không phải là Trần ca” Ta nhìn hoàng thượng và tiếp tục: “Hoàng thượng, rõ ràng là Nhạc quý phi đang dàn dựng mọi thứ để vu oan thần thiếp.”

Nghe xong lời ta nói, “Trần A Ngưu” run rẩy cả người, còn trên mặt Nhạc quý phi cũng lộ vẻ bối rối.

“Hoàng thượng, thần thiếp nghe nói trong Tư hình viện có đến 108 hình phạt có thể khiến người ta sống không bằng chết. Dù cứng cỏi đến đâu cũng sẽ phải khai ra sự thật. Vậy chi bằng đưa người này vào đó, sự thật chắc chắn sẽ sớm được phơi bày.”

Người đang quỳ trên mặt đất lập tức hoảng sợ, liên tục dập đầu cầu xin tha thứ. Chỉ trong vài lời, hắn đã khai ra toàn bộ âm mưu của quý phi Nhạc. Quả nhiên, hắn không phải là Trần A Ngưu thật, mà là đường huynh của Trần A Ngưu, có đến tám phần giống với hắn.

Kiếp trước, chính Trần A Ngưu là người bị quý phi lợi dụng để hãm hại chủ nhân. Lần này, ta dĩ nhiên sẽ không để lại mối họa ngầm này nữa.

Trước khi vào cung, ta đã trói Trần A Ngưu và ném vào hang sói trên núi, tận mắt chứng kiến hắn tuyệt vọng đến chết, sau đó mới vứt t.h.i t.h.ể hắn ở cổng làng. 

Nhạc Quý phi, mụ đàn bà độc ác ấy, đã phái người tìm kiếm bằng chứng ta có tư tình bên ngoài cung, nhưng lại nhận được tin Trần A Ngưu đã chết, nên đành phải bắt người đường huynh của hắn để đóng giả.

Tất nhiên, nàng ta không hề ngờ rằng tất cả đều nằm trong kế hoạch kín đáo của ta. Hoàng thượng biết rõ sự thật, nhìn ta với ánh mắt đầy thương xót, rồi đưa tay ra đỡ ta dậy. Ta thuận thế tựa vào lòng ngài, ánh mắt đầy vẻ thách thức hướng về phía Nhạc quý phi đang kinh hoàng.

“Hoàng thượng, thần thiếp và hoàng nhi suýt nữa đã phải chịu nỗi oan khuất không thể giải bày,” ta dịu dàng nói, “thần thiếp chỉ có duy nhất một mối tình trọn vẹn với hoàng thượng.”

“Chỉ là đáng thương cho hoàng nhi và thần thiếp, người mẹ bất tài này, cùng phải chịu khổ,” ta khẽ lau giọt nước mắt, khiến hoàng thượng đau lòng như bị kim châm vào tim. Hắn lập tức muốn hạ chỉ trừng phạt Nhạc quý phi, nhưng ta vội vàng ngăn lại.

“Quý phi chỉ là lo lắng cho huyết thống hoàng gia, không phải cố ý muốn hại thần thiếp và hoàng nhi,” ta nói dịu dàng.

Ngay khi lời ta vừa dứt, lão ma ma trong cung của Nhạc quý phi bị thị vệ áp giải lên. Khi chất độc được tìm thấy trong mật thất, bà ta đã bị đưa đi tra hỏi và cuối cùng không chịu nổi, khai hết mọi tội lỗi.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com