Ngày kia là sinh nhật tôi, Tống Hi xin nghỉ một ngày, muốn dẫn tôi ra biển.
Trời không chiều lòng người, mẹ gọi điện bắt tôi về nhà, nói bà ấy bị tai nạn giao thông.
Tôi không nói sự thật cho Tống Hi biết, tôi chưa từng nói với ai hoàn cảnh gia đình rối ren của.
Trước khi về tôi cũng đoán ra được mẹ tôi lừa tôi, bà ấy đã dùng lý do tai nạn giao thông này để lừa tôi ba lần rồi.
Bà ấy và bố tôi bàn chuyện ly hôn đã nửa năm rồi, vì vậy nửa năm nay tôi không về nhà, lần này gọi tôi về, là thủ tục đã gần xong rồi, bảo tôi chọn theo một người.
Mẹ tôi có bạn trai mới, bố tôi tìm được dì mới.
Còn gì để mà đi theo nữa? Từ trước đến nay tôi chưa từng khiến họ bớt lo, một đứa con gái phiền phức như tôi, chắc chẳng ai muốn nuôi.
Chọn cái rắm, bà đây muốn bay nhảy.
Tôi nói ra, tôi bị đánh.
Tôi tức không chịu được, kéo cổ áo xuống, cố ý cho bà ấy xem dấu hôn Tống Hi để lại.
Lại bị đánh.
Tôi lập tức mua vé máy bay, tôi muốn quay lại trường, cái nhà này tôi không muốn ở thêm một giây phút nào nữa.
Nhưng tôi không dám đi tìm Tống Hi, thật ra tôi rất nhớ anh, nhưng tôi không muốn để anh nhìn thấy tôi bị đánh thành ra thế này, lại còn bị mẹ ruột đánh.
Vì vậy tôi ngồi xổm bên bờ sông suy nghĩ nhân sinh đến nửa đêm.
Cho nên, tôi mới thích Tống Hi, lúc đó anh ấy cũng chỉ là một thiếu niên, ngoài miệng thì nói tôi phiền, nhưng luôn bảo vệ tôi, chưa bao giờ nặng lời với tôi, còn cho tôi kẹo ăn.
Tuổi mới biết yêu, tôi đã thầm mến anh ấy rồi.
“Lăng Lăng, về rồi sao không đến tìm anh?”
Tôi ngơ ngác quay đầu lại, Tống Hi cũng ngẩn người nhìn tôi, giây tiếp theo mặt mày âm trầm.
“Mặt em làm sao vậy? Ai đánh em?”
Tôi “òa” khóc, anh vội vàng ôm tôi vào lòng.
“Tống Hi ca ca, chỉ có anh là thương em nhất.”
Tống Hi kiên nhẫn dỗ dành tôi: “Nói cho anh biết, tên khốn nào đánh em?”
Tôi nức nở nói: “Mẹ em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
“… Dì Chu? Dì ấy sao lại đánh em?”
Vừa nãy anh ấy chắc chắn là muốn tìm tên khốn đó đánh cho một trận, nhưng mà tên khốn đó lại là mẹ vợ của anh ấy.
“Vâng, mỗi lần về nhà đều bị đánh, lần này đánh hơi mạnh tay một chút, họ đều muốn em trai em, không muốn em lắm.”
Mẹ kiếp, tôi chỉ muốn mách lẻo.
Tống Hi xoa đầu tôi: “Họ không muốn, anh muốn.”
“Anh Tống Hi,” tôi nằm gọn trong lòng anh, giọng nghèn nghẹn, “Tuy những mặt khác em không đủ trưởng thành, nhưng chỉ có chuyện thích anh là em đã suy nghĩ rất kỹ rồi.”
Tống Hi chấn động.
“Em muốn kết hôn với anh, em muốn sinh cho anh một đàn khỉ con.”
Anh hôn lên trán tôi, giọng nói nghiêm túc và kiên định: “Được.”
Vì vậy đêm đó chúng tôi lăn giường.
Tiểu Bạch của Khôi Mao
Ban đầu tôi chỉ đau chỗ bị đánh, bây giờ thì hay rồi, toàn thân đều đau.
“Lăng Lăng.”
Tống Hi từ phía sau ôm chặt tôi, áp vào cằm tôi, giọng khàn đặc.
“Thêm một lần nữa được không.”
“Tống Hi… anh đúng là sói đói…”
Quả nhiên, đàn ông nhịn lâu rồi, một khi ăn mặn thì đáng sợ vô cùng, có mấy khoảnh khắc tôi còn tưởng mình sẽ bị Tống Hi nhai sống nuốt tươi.
“Lần cuối cùng rồi, anh đảm bảo.”
“Câu này tối nay anh đã nói bao nhiêu lần rồi!”
Tôi tức giận trừng mắt nhìn anh, không phải anh luôn giữ lời hứa sao!?
Tống Hi ôm eo tôi, bàn tay to lớn vuốt ve trên cơ thể trần trụi của tôi, nụ hôn dày đặc như mưa rơi xuống, tôi mệt đến mức cử động ngón tay cũng khó khăn, nhưng vẫn tê dại đến mức không chịu nổi, anh gần như áp sát tai tôi, giọng nói trầm thấp khàn khàn, hơi thở nóng rực phả vào tai tôi.
“Lăng Lăng, bảo bối, vợ yêu, anh thề, lần này thật sự không lừa em.”
“Ưm… ừm… vậy thì tin anh thêm lần nữa…”
Đến khi tôi kiệt sức ngủ thiếp đi, tôi nghe thấy Tống Hi thì thầm bên tai.
“Ngày mai là sinh nhật em, chúng ta đi đăng ký kết hôn nhé.”